thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Sáng mùa đông | Sáng sương mù | Hát rong
 

Sáng mùa đông

 
nơi ngạch cửa những mái nhà mọc lên từ khuôn mặt người đàn bà
đàn chim xanh nằm chết
rải rác
những mẩu lông xám
lẫn trong màu nước lạnh lẽo
 
khoác tấm áo cũ
lặng lẽ tôi bước ra từ trang sách
chất đầy linh hồn loài mối
những hạt mưa phùn
chấm nhẹ lên bức voan phố phường
 
những chiếc lá cuối cùng rũ bờm
và tôi nghe có tiếng thở dài rất nhẹ
vẳng ra từ cánh đồng của những trái tim
 
sự buồn chán đã chôn vùi những giấc mơ
đêm qua
và những trận bão đã kéo đến
tàn phá chồi non trên ngọn đồi khát vọng
 
trong giai điệu hỗn loạn của bản giao hưởng gió
 
tôi lẩm nhẩm theo sự chuyển động của đám bụi
và thầm đọc tên nỗi cô đơn
 
 

Sáng sương mù

 
tôi bước ra đường
những cơn mơ rụng đầy vỉa hè
như lá mùa thu
bài thơ đêm qua
chưa kịp ghép vần
hình hài đã mục
bến xe
sáng lạnh
những tấm vé tuổi thơ được bày bán
ế ẩm khách
ngã tư
tiếng ngáp mệt mỏi lẫn vào sương mỏng
 
những bàn tay run rẩy
cầm nắm số phận mình
thật chặt
sợ đánh rơi
như tấm vé số mua vội chiều qua
đút toẹt vào túi quần
nát bấy trong chậu bọt xà-phòng của vợ
 
những đôi chân
không kịp soi bóng mình
khi lao qua vũng nước đen ngòm
(một số tiếng kêu cứu của khát vọng
đã bị đánh chìm
những cái chết đuối trên cạn)
 
trạm xe bus
tôi ngồi khắc khoải đợi
 
nơi này
nước mắt khai sinh
nụ hôn từ trần
mỗi ngày
 
xe dừng
tôi bước lên
sau lưng
những lát chổi của người lao công
lặng lẽ trượt theo dòng sông số phận
những giấc mơ thành rác...
 
 

Hát rong

 
những người hát rong
họ hát trên phố
trong những khu chợ tồi tàn
và có khi họ hát cả ngoài nghĩa địa.
cái họ cho đi là niềm tin
sự an nhiên của tâm hồn
ánh nắng hi vọng
giữa mùa đông
cái họ nhận về
là những xu bạc lẻ
lắm khi còn cả sự rẻ khinh của người đời
 
tôi kẻ hát rong
hát giữa trái tim mình
những vết xước buổi chiều
loang dài suốt cánh tay đêm
chạy sang cả bình minh nhiễu động
cái tôi trao đi
là những mặt chữ nhúm nhó
dăm ba vần thơ cằn cỗi
cái tôi nhận về
là những tháng năm phế phẩm
và những hạt tình yêu chát đắng
thiên hạ vứt trong mảnh vườn hoang vắng
 
chúng tôi những kẻ hát rong
gom tóc rụng của mình
kết sợi dây
rồi cùng nhau bấu víu
dò lối thiên đàng
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021