thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
kỷ vật chiến tranh | tôi xin phát biểu
 
 

kỷ vật chiến tranh

 
trong đêm đầu tiên không còn tiếng súng
chúng tôi chất vỏ xe, quần áo lính, giầy sô, bàn tủ ghế hư
và đủ mọi thứ
mà người ta vất bỏ sau cuộc chiến
thành một đống giữa ngã tư đường
chúng tôi đốt lửa
nhảy múa và hò reo
sòn đố mì la fa son...
hoà bình, hoà bình đã đến
 
lửa tàn
cơn hứng khởi nguôi
mọi đứa trẻ trở về nhà
tôi lượm cái mũ sắt về làm cối giã
 
đám con nít không còn nhảy múa
chúng bắt đầu hát theo loa
sóc bom-bo, tiếng đàn ta-lư, lá đỏ, trường sơn đông tây,
mùa xuân trên thành phố...[*]
những giọng hát cao lanh lảnh
 
cọc cọc cọc cọc...
tôi giã củ mì khô theo điệu nhạc
 
_________________________

[*]Những ca khúc “cách mạng”.

 
 

tôi xin phát biểu

                    (tặng anh Hoàng Ngọc-Tuấn)
 
tôi lên facebook
người ta trích lời một người đã chết,
“một triệu người vui thì một triệu người buồn...”
người ta trích thơ,
“phe nào thắng thì nhân dân đều bại...”
Kwan[**] nói,
“rồi! giờ này ‘dziệc cộng’ đã tràn ngập sg rồi.”
một người nói,
“giờ này tui đang đi lượm súng...”
một người khác nói,
“đất nước đã thống nhất gần 40 năm
mà sao lòng người phân tán...”
một người khác nói,
“thay đổi hiến pháp lần này là một vận hội mới
để giải quyết vấn đề hoà hợp dân tộc...”
một người khác nói,
“hãy phủ màu cờ đỏ lên mọi mặt trận...”
bác Vương[**] nói,
“địt mẹ chúng mày, thời kỳ toàn dân thối mồm...”
Uyên Vũ[**] nói,
“không được gọi nó là ziệc cộng nữa, nó bắn chết bà.”
một người khác nói,
“bọn phản động, nhốt chúng lại...”
một người khác nói,
“đem bắn chết mẹ chúng đi...”
một người khác nói...
một người khác nữa nói...
mọi người đều phát biểu
một điều gì đó mà họ thấy cần thiết
 
tôi phát biểu, “thưa quý vị,
bây giờ là 2 giờ trưa ngày 30 tháng 4 năm 2013
tôi đéo muốn nói gì nữa để kỷ niệm
một ngày bình thường, không vinh quang, không cờ xí...
vì, không ai có thể đứng trên vũng máu mà mãi mãi hò reo... [***]
xin hết!”
 
rồi tôi nhấn “like”
 
30/04/2013
_________________________

[**]Kwan, bác Vương, Uyên Vũ: những facebookers.

[***]Câu “không ai có thể đứng trên vũng máu mà mãi mãi hò reo...” trích từ status trên facebook của anh Hoàng Ngọc-Tuấn.

 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021