thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Khẩu đại bác kẹt đạn, cái lưỡi bò, và bài kinh Kính Mừng trong đầu tôi tối Chủ Nhật
 
tôi nhét khẩu đại bác vào đầu rồi bước ra đường
tôi cần phải bắn vào một cái gì đó
sáu giờ chiều giá vàng đứng lại ở 28.3 triệu/lượng
tỉ giá đô-la thì 19 ngàn/đồng
tôi ngồi trên vỉa hè bên hông nhà thờ
nhiều người quỳ lặng lẽ dưới tượng Đức Mẹ
tôi nhớ khuya đứng đây với P.
 
tôi bấm máy vu vơ bất cứ thứ gì lọt vào ống kính
một cặp uyên ương dắt nhau đi chụp hình cưới
cô dâu cười rất tươi
trong khung hình tôi thấy những đứa con ba mươi năm sau của họ
thấy cuộc đời chảy trôi không ngừng nghỉ
 
bóng tối lấn vào đêm
khẩu đại bác trong đầu vẫn chưa khạc đạn
có lẽ tôi đã chọn nhầm chỗ ngồi
người ta đang cần súng để trang bị cho thuyền ghe đánh cá ngoài biển khơi
trong thành phố chiến tranh chỉ nổ ra bằng tỉ giá ngoại tệ và giá vàng từng giờ lên xuống
những người cầu nguyện đã thắp nến
tôi lẩm nhẩm một đoạn kinh Kính Mừng
‘... cầu cho chúng tôi là kẻ có tội
khi này và trong giờ lâm tử, a-men.’
 
‘tôi ghét lưỡi bò’
tôi thoáng thấy dòng chữ viết trên chiếc áo pull anh thanh niên vừa bước qua đường
tôi vội vã bước theo
‘này, tôi thích cái áo của anh...’
‘ông thích thật à?’
‘vâng, tôi thích.’
‘chỉ có một mình ông nói với tôi là thích nó.’
‘tôi muốn bắt tay anh.’
‘hãy ôm tôi đi!’
‘chào nhé.’
‘ừ, chào. bình an!’
 
tối Chủ Nhật tôi ghét lưỡi bò
cầu cho tôi là kẻ có tội
khẩu đại bác trong đầu kẹt đạn
có lẽ mình cần đọc trọn bài kinh rồi mua nến thắp
 
Chúa ở cùng anh chị em
 
Sg, 17/11/2009
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021