|
Rắn Lửa
|
|
Mùa cuối thế kỷ
bên nớ bên ni nối
liền sợi giây
hoang tưởng.
Vết dầu loang ăn dần màn mắt em. Nằm.
Tích xưa sẽ được kể lại
chẳng thể ngọn ngành.
Khám phá
mặt đời kia
chẳng thuộc về mình
và bên ngoài mọi định nghĩa.
Tiếng rên, ngón tay cùng vào-ra...
lên-xuống...
vành tai khét
sợi lông mịn mướt
óng ả ướt
đẫm xoắn
thắt gút hoàng hôn bên nớ
bình minh bên ni.
Ở giữa
Rắn Lửa, trở trườn.
|