thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Duyên vui

 

Trong lúc vắng khách ế ẩm tôi lẻn lấy cuốn sách cũ xưa, mỏng, nhỏ vừa bàn tay ra ngồi đọc. Ngắm nghía tờ bìa thấy rất mỹ thuật, trang nhã dù là sách in trước thời giải phóng miền Nam Việt Nam, trông hơn hẳn nhiều các sách văn học được in ấn trong nước hiện nay với công nghệ chế bản của thời đại vi tính cực kỳ tuyệt hào nhưng nhiều cuốn trình bày bìa không ăn nhập gì với nội dung, thể loại sách. Cuốn tôi đang đọc là cuốn: Một thoáng nàng [Hypérion] của Hoelderlin, do Bửu Ý dịch, Ca dao xuất bản năm 1970.

Lỡ đọc, rồi đọc cho hết cuốn sách. Tuyệt phẩm! Một thiên tình mộng. Tưởng như ảo mộng triết lý xa rời thực tế nhưng lại rất mực tình người. Một câu chuyện tình bất tử. Đọc tới những đoạn tác giả than thở với người bạn Bellarmin về nỗi giận hờn, ghen tuông, mối xúc cảm say đắm ngất ngây giây phút được bên nàng yêu dấu Mélite — Nữ thần tình yêu, nữ chúa mùa Xuân, con người nhà trời... — tôi cũng nhập cuộc vào nỗi trải nghiệm lúc cao hứng lúc tuyệt vọng như Hypérion, và đan xen vào đó cả tình cảm cá nhân của tôi cũng bị lôi cuốn và tái hiện như chớp xẹt bất ngờ, bùng vỡ.

Tôi nghĩ ngay đến nàng Mélite của riêng tôi. Tôi nghĩ đến trang Tiền Vệ, do một người thân giới thiệu qua email, và tôi cũng giới thiệu cho những người bạn yêu thích văn chương nghệ thuật qua tin nhắn di động hay email. Đó là năm 2007. Một duyên lạ để đến hôm nay tôi có thể ngồi tâm sự với Tiền Vệ thật tự nhiên.

Tôi nghĩ đến nàng Mélite của riêng tôi. Mãi tới năm 2008, như một mối lương duyên tôi mới dám quyết định chọn trang Tiền Vệ để gửi đăng truyện ngắn đầu tiên,cũng như mới đây tôi đọc được một câu rất ưng ý, đồng cảm của nhà thơ Lê Vĩnh Tài trong bài “Mười năm tienve.org”: Tiền Vệ là nơi chúng ta sẽ công bố lần đầu tiên những tác phẩm của mình. Và vượt qua mọi nghĩ ngợi lo lắng, như câu thơ của tác giả Lê Vĩnh Tài diễn cảm:

Yêu tôi
(đăng bài của tôi)
Rồi lại bỏ tôi bơ vơ
(không đăng bài của tôi)
...

Một chữ Yêu. Một chữ Duyên! Đúng vậy. Thường thì khoảng chin giờ tối ngồi uống cà-phê là tôi mở Tiền Vệ ra xem, nhưng vì lỡ click gửi bài rồi nên tôi ém lại, qua đúng một tuần lễ tôi mới bấm vào Tien Vệ với tâm trạng bình thường, như một người xem đơn giản lướt web, không tham gia đóng góp, gửi bài chi cả. Đọc, lướt qua bài khác và... một cái tít chạy qua trước mắt.... de chuột lùi lại... A, truyện ngắn “Trừu tượng đỏ” của mình kìa! Niềm vui không bút nào tả xiết. Duyên ơi là duyên. Thầm cảm ơn Tiền Vệ biết chừng nào. Tôi nhớ nhà văn Truman Capote có nói rằng không một nhà văn nào quên được bài văn đầu tiên của mình được nhận đăng. Vâng, thật là một kỷ niệm khó phai nhoà.

Tôi hơi tiếc giá như ghi chú ở đầu truyện ngắn một câu dành riêng cho nàng Mélite của riêng mình thì hay quá. Nhưng ai mà biết trước được cơ chứ, nhà văn Truman Capote có tật không gọi dây nói cho người nào mà số điện thoại của họ cộng lại ra số xui cả, cũng không đi chung máy bay nếu có hai nữ tu; vì thế nhỡ hôm đó tôi, một kẻ tay mơ ,bày đặt ghi chú thêm một câu đề tặng lại là điềm không hay thì sao nhỉ. Phải là một cây viết chuyên nghiệp mới làm thế cho thêm duyên dáng chứ, rõ khổ.

Bén duyên với Tiền Vệ rồi, tôi vẽ ra nhiều dự tính trong đầu mong có ngày sẽ đóng góp, tham gia cộng tác thêm nữa cho thắm tình. Mọi tác phẩm đã gửi đăng cho Tiền Vệ, Tiền Vệ sẽ toàn quyền sử dụng tùy ý khi cần dùng. Nhất định không gửi đâu hết. Đang yêu mà. Chẳng hạn, tôi nghĩ trang giao diện chính của Tien Vệ là chuẩn rồi, nhưng nếu vào dịp kỷ niệm sự kiện lớn nào đó, nhất là Tết Âm lịch, nên có thay đổi một chút ở phần nào đó có tích cách mỹ thuật trình bày, tất nhiên phải kết hợp với chuyên viên computer thực hiện ý tưởng thành công, nhưng vẫn duy trì giao diện cơ bản, để khi trong 3 ngày Tết mọi cư dân mạng khắp nơi click vào Tiền Vệ thấy không khí mùa Xuân tươi thắm trên trang chủ, tinh thần văn nghệ rộn rã tưng bừng trên từng bài viết. Mọi người vào xem thấy ý vị, tươi trẻ, mãn nhãn trong 3 ngày Tết. Vẫn là khuôn mặt nàng Tiền Vệ, nhưng vào Xuân trang điểm đôi chút thì nhiếu chàng chết ngất đi được.Tôi nghĩ, ô hay nàng vẫn là nàng, nhưng duyên hơn bội phần!...

Luôn luôn đi trước, thay đổi, mới lạ không ngừng mới là Tiền Vệ.

Nhân kỷ niệm 10 NĂM TIỀN VỆ, gọi là: lời quê chắp nhặt dông dài, tôi mạn phép góp đôi dòng “lưu bút” vào ngày này như một lời chúc mừng, như một bó hoa tươi thắm gửi tặng đến Ban Biên Tập Tiền Vệ. Một Tiền Vệ trí tuệ, phong phú, tinh tường — một Trái tim Nghệ sĩ.

 

Hiệp Phong
24/11/2012

 

-------------
(Nói nhỏ: Giá như cũng có mặt tại buổi Họp Mặt Văn nghệ Kỷ niệm 10 năm Tiền Vệ, tôi sẽ yêu cầu anh Hoàng Ngọc-Tuấn biểu diễn mở màn đầu tiên một bản độc tấu guitar mà ai nghe cũng thấy thân quen, ấm áp, chân tình. Vì sự hội tụ các anh chị em thân hữu có được do bởi một chữ Tình mà ra, có đúng không anh? Đó là bản tình ca Romance. Ngày Kỷ niệm chắc vui lắm. Anh chị em phương trời xa xôi -- theo cách riêng -- sẽ chờ đợi tin vui.)

 

 

----------------------------------

Các tác phẩm cùng đề tài:

[10 NĂM TIỀN VỆ] Tác phẩm sơn dầu trên bố, thực hiện vào tháng 11/2012...
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... hằng ngày tôi đến thăm em / thỉnh thoảng bắn lên trời những nụ hôn / em ngồi lựa chọn / chỉ nhặt những cái lăn lộn / những cái điên tiết / chẳng giống ai... (...)
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Nhân kỷ niệm 10 năm Tiền Vệ, xin cảm tạ quý bằng hữu đã cho tôi có cái đà bung tiếp trong cuộc chơi thơ ca văng mạng. Và xin tặng anh em chủ trương Tiền Vệ một lẵng hồng nhung thắm đượm tình quê, tình người…. (...) (...)
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... những chiến binh / làm lịch sử sống động / họ luôn đi về phía trước / với lòng vô uý / mặt trời rực rỡ trong tim / thời gian đối với họ là niềm xác tín... (...)
 
retro  (chuyên đề) - Nguyễn Man Nhiên
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... bầu trời mãi bỏ đi, hướng gió giả vờ / con bồ nông trong mũ bơi huýt sáo / những chiếc lông chim chầm chậm xoay vòng / giấc mơ bị sờn của tôi mắc kẹt trong cát lún... (...)
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] Khi bạn cứa vào cổ tay / Cắt đứt nỗi đau đang giày vò bạn / Máu chảy đến khi bạn cảm thấy cơ thể mình trống rỗng / Như hàng ngày bạn vẫn xả nước thải xuống cống / Máu chảy ra thì lạnh... (...)
 
Cơn mộng giữa rừng phong (truyện / tuỳ bút) - Hoàng Long
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Đã hết một mùa thu ư? Anh thấy mình ngồi đây đã ngàn năm, đã qua bao mùa trăng, bao nhiêu lần lá đổ. Nhưng đồng hồ mới chỉ hai giờ rưỡi chiều. Mới ba mươi phút trôi qua. Mặt ao vẫn lặng lẽ, đàn vịt nhỏ vẫn bơi bơi, gió nhẹ thổi những lá phong rơi rải rác, ngôi chùa vẫn yên tĩnh trầm tư. Tiếng chuông chùa đã thức tỉnh anh khỏi cơn đại mộng. Cuộc đời có khác gì một giấc chiêm bao giữa trưa thu?...
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] Như một tiền đạo / lao về phía trước / không lùi lại / cũng không đứng lại / đứng lại là lùi lại / hậu vệ // Thoát khỏi ngã ba / chữ nghĩa giương biểu ngữ / trên mặt sông đang chảy / ra biển lớn...
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Thúy đã nói: / Tiền Vệ là nơi chúng ta sẽ công bố lần đầu tiên những tác phẩm của mình. / Như Mẹ đã chọn nơi ấm áp để sinh chúng ta... (...)
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Tranh acrylic trên bố, sáng tác năm 2011. Hoạ sĩ gửi riêng cho Tiền Vệ như một lời chúc mừng sinh nhật 10 năm...
 
[10 NĂM TIỀN VỆ] ... Có gì / ngoài khung cửa ấy / bức tường chắn lối mòn như tất cả những bức tường / trên đời / chiếc cửa sổ kéo rèm vàng nhạt, khung cửa cao quá đầu người / mờ đục / có gì / ngoài khung cửa / cây con đã đâm lên từ sau ô kính... (...)
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021