thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Và rồi là hàng trăm con nhện

 

 

 

VÀ RỒI LÀ HẰNG TRĂM CON NHỆN

 

Con chuồn chuồn bay vào.

“Một con chuồn chuồn ớt.” Đứa bé ré lên.

 

Rồi cánh cửa kính được khép lại.

Ánh sáng trong căn phòng trở nên yếu ớt.

Con chuồn chuồn vẫn tiếp tục tìm cách để thoát ra khỏi căn phòng. Sự chuyển động của nó tạo ra những âm thanh nghe rất êm tai.

 

“Chắc chắn là chuồn chuồn ớt. Màu đỏ.” Đứa bé lại nói. Nó đang cầm một cuốn sách trong tay. Cuốn Người hùng. Nó đứng lên. Nó quay người nhìn theo sự di chuyển của con chuồn chuồn. Cuốn sách vẫn nằm trong tay nó.

 

Con chuồn chuồn vẫn bay xung quanh căn phòng. Nó hi vọng sẽ tìm được một chỗ nào đó để thoát ra bên ngoài. Thỉnh thoảng nó dừng lại định bám vào tường, nhưng bờ tường quá trơn. Nó lại tiếp tục bay.

 

Mắt đứa bé vẫn nhìn chằm chằm vào nó.

 

Con chuồn chuồn lao mình về phía cánh cửa kính. Nơi ánh sáng mạnh nhất. Nó tưởng đó là một lối thoát. Nó đâm đầu vào ô cửa kính đã bị khép lại.

 

“Không được đâu.” Đứa bé nói.

“Khép lại rồi mà.” Đứa bé nói.

 

Nhưng con chuồn chuồn vẫn tiếp tục đâm đầu vào ô cửa kính. Mỗi khi đầu nó đụng vào những tấm kính nó lại bị bật ra phía sau. Không thể thoát được ra ngoài, nhưng đó là nơi ánh sáng mạnh nhất.

 

một lần

hai lần

ba lần

nhiều hơn thế…

 

Con chuồn chuồn vẫn lao đầu vào cánh cửa kính. Nó lại bị bật ra mỗi khi đầu nó thúc vào những tấm kính.

 

một giây

hai giây

ba giây

bao lâu không biết nữa…

 

“Không được đâu.” Lão nói.

“Đã bảo là không được đâu mà, khép lại rồi mà.” Lão nói.

 

Cuốn sách vẫn nằm trên tay lão. Nó vẫn nguyên như trạng thái ban đầu, nghĩa là không thêm một trang nào được lật lên.

Những rợi râu bạc phếch của lão ngày càng dài ra.

 

Lão vẫn nhìn chằm chằm vào con chuồn chuồn.

 

Con chuồn chuồn vẫn đâm đầu vào ô cửa kính. Nơi có ánh sáng mạnh nhất.

 

Từ phút giây cánh cửa kính khép lại.

 

Con chuồn chuồn vẫn đâm đầu vào ô cửa kính

Bụi đã bám đầy vào những tấm kính.

Ánh sáng ngày càng yếu đi

Rồi ánh sáng gần như tắt hẳn bởi những lớp bụi dày đặc trên những tấm kính.

 

Cuốn sách Người hùng trên tay lão rơi xuống. Lão hốt hoảng tìm kiếm nó. Lão nhặt nó lên. Cuốn Người hùng lại nằm trong tay lão. Những ngón tay gầy guộc của lão run lên bần bật.

Con chuồn chuồn vẫn đảo mình liên tục cho đến khi ánh sáng tắt hẳn.

Sau đó nó vẫn tiếp tục đâm đầu mình vào những tấm kính.

 

“Nó không thể dừng lại.” Lão nói.

“Quen thế rồi.” Lão nói.

“Rõ ràng là một con chuồn chuồn ớt.” Lão nói.

“Màu đỏ mà.” Lão nói.

Rồi lão thở hổn hển. Lão không nhìn thấy được con chuồn chuồn nữa. Nhưng lão chắc chắn một điều đó là con chuồn chuồn ớt. Lão vẫn nghe rất rõ những tiếng động của nó.

 

Trong bóng đêm, con chuồn chuồn vẫn tiếp tục lao đầu vào ô cửa kính.

 

Cuốn Người hùng văng ra khỏi tay lão khi lão ngã nhào xuống đất.

Lão thở hổn hển. Lão lắng nghe từng nhịp đậm yếu ớt của con tim lão xen lẫn với những tiếng động phát ra từ đôi cánh của con chuồn chuồn.

 

Và rồi là hàng trăm con nhện.

Lão có cảm giác như thế.

 
 
-----------------------
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021