thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bảy chuyện kể mới về Stalin | Đối thoại số 5
Bản dịch Hoàng Ngọc Biên

 

 

[Xem tiểu sử Dmitri Prigov (1940-2007)]

 

BẢY CHUYỆN KỂ MỚI VỀ STALIN

 

1.

Một ngày nọ, thời trẻ, Stalin và một người bạn bước dạo gần một cửa hàng thịt. Stalin đưa tay chộp một miếng thịt và bỏ đi. Người ta bắt ông lại và hỏi ông, “có phải mi đã đánh cắp miếng thịt không?” “Không,” ông trả lời, “hắn đánh cắp đấy.” Và người bạn ông bị người ta đánh tơi tả.

 

2.

Đời sống hoàn toàn trở nên khủng khiếp đối với người dân. Các cuộc biểu tình nổ bùng. Nga hoàng triệu Stalin tới và bảo: “Hãy đưa dân chúng ra sắp hàng ở Quảng trường Thượng viện.” Stalin đưa dân chúng ra đó, và bọn hiến binh đang đứng chờ. Bọn này bắt đầu bắn, và giết hết mọi người. Trên một triệu.

 

3.

Một ngày nọ Trotsky, Zinoviev và Bukharin đến gặp Stalin và nói, “anh sai rồi. Ta bàn chuyện này thôi.” Stalin rút phắt một cây súng ngắn trên bàn viết của mình và tức khắc giết mấy người này tại chỗ. Và ông ra lệnh đem xác họ đi chôn thật nhanh.

 

4.

Một ngày nọ Stalin đến gặp Lenin ở Gorky. Ông thấy quanh nơi này không có ai, và ông cắt cổ Lenin. Rồi ông đem xác chôn mà không ai nhìn thấy. Ông trở về Moscow và  bảo: “Lenin chết rồi. Ông ấy đã giao lại cho ta mọi thứ.”

 

5.

Một ngày nọ bà vợ Stalin đến gặp ông và nói, “sao ông lại cướp hết tiền bạc của người đàn bà kia thế? Như vậy là không tốt. “Stalin rút súng ra và bắn bà tại chỗ. Và ông đem chôn cái xác mà không ai nhìn thấy.

 

6.

Một ngày nọ Nikita Sergeevich Krushchev đến gặp Stalin và nói, “anh lầm rồi. Ta hãy bàn chuyện này thôi.” Stalin lôi cây súng từ trên bàn viết của mình, nhưng Krushchev bắn trước và giết chết Stalin. Và ông đem chôn cái xác mà không ai nhìn thấy.

 

7.

Một ngày họ Stalin đi bộ dọc theo đường phố. Dân chúng nhận ra ông và bảo, “ông ta đây rồi, Stalin đây rồi.” Stalin bắt đầu chạy, và dân chúng đuổi theo ông. Họ nắm được ông, đánh ông tơi tả và đem thiêu ông, và vứt tro than xuống Sông Moscow.

 

______________

 

ĐỐI THOẠI SỐ 5

 

Stalin: Không có hạnh phúc trên trái đất!

Prigov: Không có hạnh phúc!

Stalin: Thế thì có cái gì?

Prigov: Có cái gì?

Stalin: Có Stalin!

Prigov: Có Stalin!

Stalin: Thế Stalin là gì?

Prigov: Ông ta là gì?

Stalin: Stalin là hào quang quân sự của chúng ta!

Prigov: Hào quang quân sự!

Stalin: Stalin là khát vọng cao cả của tuổi trẻ chúng ta!

Prigov: Khát vọng cao cả của tuổi trẻ!

Stalin: Cất tiếng hát trong chiến đấu và chiến thắng!

Prigov: Chiến thắng!

Stalin: Nhân dân chúng ta theo bước đi của Stalin!

Prigov: Theo bước đi của Stalin!

Stalin: Stalin còn là gì nữa?

Prigov: Là gì nữa?

Stalin: Ba nguyên lý phi thường!

Prigov: Ba nguyên lý phi thường!

Stalin: Stalin còn là gì nữa?

Prigov: Là gì nữa?

Stalin: Năm tư tưởng vĩ đại!

Prigov: Năm tư tưởng vĩ đại!

Stalin: Sáu chữ vĩ đại!

Prigov: Thế nó sẽ là cái gì nếu ta lấy đi mất một chữ?

Stalin: Nó sẽ là cái gì?

Prigov: Nó sẽ là Talin!

Talin: Talin!

Prigov: Và nếu như ta lấy mất thêm một chữ?

Talin: Thêm một chữ?

Prigov: Nó sẽ là Alin.

Alin: Nó sẽ là Alin!

Prigov: Và nếu như ta lấy mất thêm một chữ?

Alin: Thêm một chữ?

Prigov: Nó sẽ là Lin

Lin: Nó sẽ là Lin!

Prigov: Và một chữ nữa?

Lin: Một chữ nữa?

Prigov: Nó sẽ là In

In: In?

Prigov: Và một chữ nữa?

In: Một chữ nữa?

Prigov: Nó sẽ là N!

N: Nó sẽ là N!

Prigov: Và một chữ nữa?

 

 

---------------------
“Bảy chuyện kể mới về Stalin” dịch từ bản tiếng Anh “Seven New Stories about Stalin” của Philip Metres trong tạp chí Jacket - số 36, 2008. “Đối thoại số 5” dịch từ bản tiếng Anh “Dialogue No.5” của Robert Reid trong In the Grip of Strange Thoughts – Russian Poetry in A New Era, 446 trang, (Brookline, MA: Zephyr Press, 1999).

 

 

Đã đăng:

Năm bài thơ  (thơ) 
Dưới trần gian này cái gì phân biệt chúng ta với con quạ? / Ấy là con quạ nó phân biệt chính xác / Đâu là cái sống đâu là cái chết, và nó giải thích: Cái chết nó ở kia kìa, nó là công việc của ta... | Lénine bảo Trotski: / – Anh ra nhà ga / Giữ cho ta một vé! / Trotski ra nhà ga / Ông đặt mua một vé / Nhưng Staline trút cơn / Giận lên Trotski: / Anh làm cái gì thế?... | Tại sao lại phải ra nhà ga / Và giữ vé / Cho một kẻ vô danh / Tại sao? / Hả?... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Bốn bài thơ  (thơ) 
Một con đại bàng bay lượn bên trên mặt đất / Có phải tên nó là Stalin? / “Tất nhiên là không, tên nó là đại bàng / Còn Stalin thì không bay trên trời”... | Tôi đây, một gã nhà thơ bình thường cứ cho là vậy / Có điều là do cái thất thường đột ngột của số phận Nga / Tôi phải đóng vai lương tâm quốc gia... | Khi tôi nghĩ về thơ, thơ từ đây nên sống như thế nào / Tôi hiểu ra là những người đồng thời với tôi lẽ ra phải yêu mến tôi hơn Pushkin... | ... Này này mi, hỡi mảnh đất quê hương của ta! / Mi giam giữ ta ở đây để làm kẻ hát ca / giữa con quạ và người chết... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Ngày xưa thời tôi tình cờ sống ờ Kaluga / Tôi say mê một phụ nữ người Kaluga // Trong người nàng có sức mạnh vĩ đại của con người / Nàng thường bế tôi trong hai cánh tay... | Ai cũng biết rõ là ta có thể sống với nhiều người đàn bà và cùng lúc trong tâm hồn ta ta chẳng phản bội một ai / Như thế làm sao có người trên thế gian có thể hiểu chuyện phản bội Đất Mẹ?.. | Vào thời cổ xưa chúng ta đã biết / Rằng con người mạnh hơn cái chết / Nhưng vào thời chúng ta đây, hãy tin tôi đi — / Hắn còn mạnh hơn cả cuộc sống... | ... Bởi cái đẹp, dù sao, cũng không phải là kết quả / Của cái sự nổi tiếng có thể có của bạn / Còn sự nổi tiếng thì là kết quả / của cái đẹp,và cái đẹp sẽ cứu vãn!... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Thượng đế đọc lướt qua cuốn sổ bộ đời: / “Ta sẽ dứt kẻ nào đây?” ngài suy nghĩ. / Người ta nghe được một tiếng kim khí trên trời / Và mọi người lao về nhà như lũ chuột... | ... Nhưng bạn là người dễ hiểu đối với họ / Từ bất cứ bên nào. Và từ bất cứ bên nào cũng không cắt nghĩa được. / Bạn là người đứng giữa, bạn không thuộc bên nào / Thế nên người ta không hiểu bạn được – hoặc là hiểu khác... | ... Khi tôi còn trẻ và tôi chơi đàn / vĩ cầm giữa một đại sảnh rộng lớn / một con chuột từ đâu phía sau bò ra / và trườn mình lên trong ống quần của tôi / gặm dần cái bìu dái run rẩy của tôi... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 
Chín bài thơ  (thơ) 
... Sống trong đất nước mình tôi thấy tôi chịu không nổi / Mà đất nước tôi quả thật không phải là nơi dễ dàng... Đất nước tôi quả là độc hại cho trái tim tôi / Nhưng tôi cũng thế thôi, tiện thể xin nói ra, / Chắc hẳn tôi cũng làm hỏng một cái gì đó của đất nước / Nhưng nó là cái gì? Không rõ ràng lắm... | Ở quầy Hội quán Nhà văn / Một tên Công an đang uống bia... Chung quanh hắn mọi thứ đều trống và sáng rõ / Và nghệ thuật muôn màu muôn vẻ của họ / Không còn có nghĩa gì trước sự hiện diện của tên Công an... | ... Tất nhiên tôi sẽ vẫn có thể tránh / Chuyện rửa bát đĩa, nhưng người ta bảo tôi: / Bát đĩa là đồ dơ: vậy thì làm sao / Có thể nói về tự do trong những điều kiện như vậy... [Bản dịch Hoàng Ngọc Biên]
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021