thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Học tập

 

Ngày thứ nhất.

Buổi sáng. Tắm rửa thật sạch bằng nước sôi nấu với lá chanh và muối. Nhớ kỳ cọ từ đầu đến chi. Không được để nước bắn vào mắt. Chú ý vào các kẽ tay và những rãnh nhỏ khác trên cơ thể.

Buổi trưa. Khi đã thực sự ráo nước, leo lên ngồi trên bàn, bắt đầu việc phết vôi lên phần trên của cơ thể. Cụ thể là từ ngực trở lên. Điều khó khăn nhất là phải thở thật đều. Tắt điện thoại và khoá trái cửa lại. Nếu thở mạnh vôi sẽ bong ra và rơi xuống nền nhà. Khi vôi đã thực sự bám chắc lên da thịt thì không có bất cứ một hành động nào khác. Ngồi như thế. Tất nhiên là không phải ngồi thiền. Ngồi thiền là việc của những kẻ rỗi hơi hoặc những kẻ lánh đời. Trong khi nhắm mắt có thể nghĩ đến một cái gì đó, nhưng phải hết sức lén lút. Có thể có nhiều cách để đạt chuẩn, nhưng cố thở đều và không cử động bất cứ một bộ phân nào trên cơ thể là cách thức hữu hiệu nhất. Không được chán nản. Đôi khi một vài suy nghĩ trái chứng nào đó chợt xuất hiện trong đầu, nhưng ngay lập tức phải chiến thắng chúng và nghĩ ngay tới cái thành quả lẫy lừng về sau.

Buổi tối. Vẫn ngồi yên như thế. Khi bóng tối tràn đến liếm láp lên cơ thể thì không được rên lên. Một sự bất cẩn nhỏ nhất nào đó cũng có thể phá huỷ mọi thứ. Khi buồn ngủ thì cứ việc ngủ. Nhưng không được đổ gục xuống. Luôn luôn ở trong tư thế đó. Mặt nhìn thẳng, ngực ưỡn ra, mắt có thể nhắm lại, vì sau khi hoàn thành người ta sẽ có cách làm cho đôi mắt trở nên có hồn thực sự. Do đó, ngủ hay thức không phải là vấn đề. Vấn đề là không bao giờ được đổ xuống. Mọi thứ sẽ trở nên tanh bành nếu phần trên cơ thể mềm oặt ra. Bao giờ và ở đâu cũng thể, đầu nhìn thẳng, ngực ưỡn ra và cố thở nhẹ nhàng nhất. Trong đêm sẽ có một vài tiếng gọi nào đó ngoài vườn, nhưng mặc xác chúng. Đó có thể chỉ là tiếng mèo tìm bạn hoặc cùng lắm thì cũng chỉ là tiếng hoa lá động tình.

 

Ngày thứ hai.

Buổi sáng. Khi bóng đêm đã chán ngấy với cái thứ nửa người nửa ngợm, bất động vô tri, thì nó sẽ tự bỏ đi. Ánh sáng kéo đến và khiêu khích tất cả. Nhưng hãy cố ngồi im như thế. Bây giờ thì trông đã ra dáng lắm rồi đấy. Nhưng đừng vội mừng, còn nhiều khó khăn khác. Đó mới chỉ là một phần nhỏ nhất đã đạt được. Điều tối trọng là trong khối óc. Não trạng tê tiệt hoàn toàn thì mới có thể gọi là có thành quả. Tuyến lệ ráo hoảnh và huyết quản đông lại như đá thì mới mong có thể có một vài thành tích nhất định.

Buổi trưa. Những cơn đói thực sự sẽ kéo đến. Bây giờ mới là giai đoạn khó khăn thực sự. Chịu đói chịu khát là những thử thách hun đúc nên những mẫu người lý tưởng. Vì thế hãy gác lại chuyện ăn uống sang một bên và chờ đợi cái phút giây não trạng tê liệt hoàn toàn.

Buổi chiều. Hai mắt vẫn nhắm, người ta sẽ tô vẽ cho nó sau.

Buổi tối. Sau một ngày trườn đi trên mặt địa cầu, bóng đêm lại kéo đến rồi liếm láp lên cơ thể. Đừng rú lên. Hãy ngồi im và nghe tiếng tí tách của bóng đêm khi nó liếm lên mặt. Lưỡi nhám của bóng đêm sẽ quét đều lên ngực, cổ, mặt, mũi, tai, trán và tóc để làm trơn tru những thứ gồ ghề... Đó là giai đoạn gần như cuối cùng, giống như kiểu người ta đánh bóng một vật gì đó sau khi đẽo gọt nó một cách cầu kỳ, tỉ mẩn. Trong đêm khuya một vài con nhện sẽ bò tới và bám lên tai hoặc chui vào trong mũi. Mặc xác chúng. Rồi sáng ra sẽ có khá nhiều mạng nhện giăng lên mặt và có vô số xác muỗi vương trên những mạng nhện. Tất nhiên đó cũng là một trong những tiêu chí quan trọng nhất.

 

Ngày thứ ba và những ngày tiếp theo

Buổi sáng. Ngồi im.

Buổi trưa. Ngồi im

Buổi chiều. Ngồi im

Buổi tối. Tìm cách chống lại sự kích thích và quấy nhiễu của tiềm thức.

 

Chờ đến khi người ta phá cửa bước vào rồi mang đi để trưng bày thì lúc đó mới gọi là kết thúc chương trình học tập một cách có thành quả. Tất nhiên, trong nhiều trường hợp, khi có một bàn tay ai đó chạm vào thì thân thể vỡ vụn ra như cát. Như thế là công dã tràng đấy, muối bỏ bể đấy. Nhớ chưa?

 

 

 

------------

Những tác phẩm của Lerusam đã đăng trên Tiền Vệ:

Trò chơi  (truyện / tuỳ bút) 
... Nhiều khi không còn bước đi được nữa cha tôi đổ gục xuống. Ông mếu máo như con trẻ. Ông nằm ngửa ra giữa sân và nhìn lên trời. Với một ngón tay chỉ trăng, cha nói: “Có ánh sáng, trên kia có ánh sáng... Nô tài thấy rõ ràng trên kia có ánh sáng...” ... (...)
 
Làm mặt ngu [II]  (truyện / tuỳ bút) 
... Cũng có thể nắng sẽ khiến cho bé không bao giờ làm được một khuôn mặt ngu như bé mong ước. Vì thế bà nội nói: “Vào nhà đi.” Tất nhiên bà đang nói với bé. “Những cánh bướm, có rất nhiều cánh bướm, như hoa ấy.” Bé nói. “Vào nhà đi, không thì công an bắt đấy.” Bà nội nói. Bà chỉ doạ bé đấy thôi, bà sợ bé bị cảm nắng. Nhưng bé vẫn chạy theo những cánh bướm trong ánh nắng rạng ngời của mùa xuân... (...)
 
Bữa ăn  (truyện / tuỳ bút) 
... Đối với những cái đầu chai sạn thì bà phải dùng đến những con dao sắc bén. Đầu tiên bà dùng dao khoét cho chúng thủng đi và lấy ra một ít nước, sau đó bà dùng búa đập vỡ chúng như cách người ta đập vỡ những quả dừa khô. Bà cẩn thận nhặt từng viên sỏi để sang một bên rồi khéo léo múc từng muỗng nước còn sót lại trong từng mảnh nhỏ vỡ ra từ hộp sọ... (...)
 
Làm mặt ngu  (truyện / tuỳ bút) 
... “Phải vứt cái tư duy vào rọt rác.” Cô phát thanh viên nói thế. “Mặt phải thuỗn ra. Mắt lờ đờ. Cố gắng cho nước dãi tràn ra nơi khoé miệng. Giấu trí khôn trong lỗ đít.” ... Trên ti vi người ta đang trình chiếu những khuôn mặt ngu tiêu biểu. “Những người đại diện cho chúng ta.” Giọng nói trong veo của cô phát thanh viên lại vang lên trong khi những khuôn mặt ngu tiêu biểu xuất hiện và biến mất trên màn hình ti vi... (...)
 
Anima và thằng đực rựa dâm đãng  (truyện / tuỳ bút) 
... Khi thân xác tôi chỉ còn là một đống thịt băm nằm trong chiếc chăn được bao phủ bởi bóng tôi thì kế hoạch báo thù của tôi cũng gần như hoàn hảo. Cái thằng đực rựa dâm tặc đã tự moi mắt và lột da hắn rồi băm thân hình hắn thành một đống thịt. Sự băng hoại của hắn song trùng với những động tác trong đêm tối của tôi. Đêm tối có răng và miệng lưỡi. Ai dám nói rằng đêm tối không lẻo mép... (...)
 
Thối rữa  (truyện / tuỳ bút) 
... Có những thứ chúng và chính bản thân những người nô lệ như cưng không được phép nói ra, nhưng ít nhất cưng cũng phải cho chúng cười trước khi da thịt của cưng, của bạn bè cưng, của những người đàn bà đi chân đất trên bờ biển và những người đàn ông vô hồn đang nhìn sự cuồng nộ của sóng, thối rữa ra và chết trong sự oan nghiệt tột cùng, cưng ạ... (...)
 
Những giấc mơ của người tử tội  (truyện / tuỳ bút) 
... Phía sau người ta lại đạp mạnh vào lưng đồng chí. Tiếng va đập của xiềng xích vang lên như những bản nhạc. Và đồng chí bắt đầu nghe nhạc. Đồng chí tưởng tượng rằng mình vừa bay như chim vừa nghe nhạc. Dưới ánh mặt trời đồng chí lết đi trong khi mắt mình nhắm lại. Đồng chí đang tìm kiếm tự do và thực sự đồng chí đang tự do. “Tự do tuyệt đối.” Đồng chí mỉm cười... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021