thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đường vào văn chương

 

Trong buổi gặp gỡ những người cầm bút, ông nhà văn (nổi tiếng) quay sang tôi, khệnh khạng khuyên, “Phụ nữ như cô, muốn được yên thân thì chớ dấn thân vào chuyện viết lách.” Ông (tự) giải thích dài, dài lắm, rồi tóm tắt bằng cách quay sang người đàn ông ngồi bên trái, kéo cổ áo, cao giọng, “Đàn ông chúng tôi luôn mặc áo size large hoặc extra large... biển rộng sông dài, núi cao gió lộng... còn cánh đàn bà các cô luôn mặc áo size small hoặc extra small... suốt ngày loanh quanh xó bếp hoặc thay tã cho con... thì tư tưởng đếch đâu ra mà viết.”

 

Trong buổi gặp gỡ những người cầm bút, nhà thơ (lớn) đến từ phương xa biết tôi làm thơ, ông tìm vài phút riêng, vừa tán vừa răn tôi, “Đàn bà con gái không nên làm thơ, vì làm thơ là phải sống, phải trải nghiệm thì thơ mới hay, mới được độc giả đón nhận.” Rồi ông chỉ người đàn bà bận áo sơ mi tím ngồi đối diện, nói, “Bà ấy cũng là nhà thơ, đã in được hai cuốn, phải qua hai đời chồng.” Rồi ông tiếp, “Đàn ông chúng tôi như củ gừng, gừng càng già càng cay...càng từng trải càng hấp dẫn, còn đàn bà mà từng trải thì vứt.”

 

Trong buổi gặp gỡ những người cầm bút, ông chủ bút của một tạp chí văn học bảo rằng sau khi đọc truyện ngắn tôi gửi đến tòa soạn, ông không thể đăng được vì văn tôi lai căng, ba rọi. Ông tiếp, “Để trở thành nhà văn thì vốn từ vựng phải trên vài ngàn, văn phạm phải chuẩn.”

 

Bạn văn nam lớn hơn tôi mười tuổi, nói thật lòng rằng đàn bà luôn cả tin còn đàn ông hay cả nể. Lần này tôi không im lặng, cười trong bụng như những lần trước mà trừng mắt, nói to, “Một là anh bạn không có óc,hai là anh bạn chưa bao giờ biết yêu.”

 

*

 

Hai mươi năm sau tôi vẫn viết văn làm thơ lai căng vì phải sống kiểu ba rọi.

Ban ngày đứng chàng hảng chân trong chân ngoài. Ban đêm ưa nằm dạng háng.

Dù chọn viết văn làm thơ (như tôi) hay bán bảo hiểm nhân thọ (như ông hàng xóm) thì tất cả - nhân loại - đều “bình đẳng” làm củ gừng. Gừng càng già càng cay! Right?

“Đường vào tình yêu có trăm lần vui có vạn lần sầu.” [+]

lá là la... lá là la... lá là la...

 

“Đường vào văn chương có lắm lần vui có lắm lần sầu…”

lá là la... lá là la... lá là la...

 

 

_________________________

[+]Buồn trong kỷ niệm, nhạc Trúc Phương.

 

 

 

-------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021