thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
2 TRUYỆN CỰC NGẮN VỀ THI SĨ [4]

 

 

CÓ LẦN THI SĨ MANG THEO MỘT KHẨU SÚNG

 

Người ta nói với thi sĩ nên quan sát kẻ thù trong một tình huống căng thẳng. Vậy mới chính xác. Thi sĩ không biết kẻ thù là ai, nhưng chàng nghĩ đó là sự thật. Thi sĩ không thể không có kẻ thù

Thời gian chờ đợi thật mệt mỏi. Thi sĩ đi mua một khẩu súng sáu nòng, dắt vào hông. Chàng phủ áo ra ngoài để che lại vì chàng biết đó là hành động không hợp pháp. Trong đầu thi sĩ âm u những kế hoạch với niềm đam mê kỳ lạ

Thi sĩ thường hay đến những chỗ đông người vì chàng nghĩ mọi người thích nhìn ngắm chàng. Vào cuộc họp, chúng thường nhìn với lên hàng ghế trên cùng, nơi chàng luôn luôn ngồi. Thi sĩ thường nói, đó là sự trở lại tuyệt vời của thi sĩ

Nhưng bây giờ có kẻ đang nuôi mối hận thù

“Cẩn thận, thi sĩ có súng!” Tiếng la hét như tràng pháo nổ làm mọi người bừng tỉnh & hốt hoảng. Thi sĩ nói: Ta sẽ cho anh bạn của ta biết những gì ta mong đợi. Hắn ném bài diễn văn đang ba hoa dở dang vào thi sĩ & bỏ chạy. Núp sau chiếc áo quốc tế Mê–Hoặc, hắn dùng một chiếc sim điện thoại bắn những viên đạn bọc đường về phía thi sĩ. Thi sĩ nghĩ thầm, đó không phải những gì thi sĩ mong thấy ở kẻ thù

Thi sĩ cười và đảo người, chàng lộn nhào hắn xuống dưới, nhẹ nhàng như thay một tấm vải trải giường. “Ngươi không muốn làm điều này đâu, nhóc” hắn nín thở trong tay thi sĩ. Những giọt mồ hôi từ cái trán dồ hơi hói với đám tóc lưa thưa của hắn rỉ ra. Thi sĩ đếm tất cả có 6 giọt mồ hôi trên khuôn mặt của hắn

Không có vụ nổ súng. Chỉ có một tia nước phun vào mặt gã MC. Thì ra khẩu súng của thi sĩ chỉ là súng nước. Hắn mềm ra trong sự hoài nghi không biết vì sao bị lộ những trò mèo, còn thi sĩ thấy mình nhẹ nhõm

“Nhóc có còn lời nguyền rủa nào không? Ta hứa sẽ buông tha nàng.” Hắn thở hổn hển & ôm chặt lấy thi sĩ. Mọi người bảo thi sĩ buông ra trong khi không ai biết chính hắn đang cố bám lấy thi sĩ. Khi thi sĩ thoát vòng tay cứng như gọng kềm của hắn, mọi người cùng thi sĩ buồn bã ngước lên sân khấu

Khẩu súng đã rơi mất. Tóc của chàng rối tung. Người ta mang cho chàng chiếc lược gãy hai cái răng, nhưng thi sĩ biết mọi thứ ở đời này bây giờ không thể chải lại bằng chiếc lược. Nó được vén lại tạm thời như một giấc mơ. Giấc mơ về những hiện thực không chỉ dưới tóc mà còn dưới váy, bởi vậy thi sĩ luôn nói chuyện nước đôi. Trong mơ, nàng thơ của thi sĩ đứng rúm ró trên sân khấu, chờ nghe đọc quyết định đăng báo

 

 

MỘT CÂU CHUYỆN VIỄN TƯỞNG CỦA THI SĨ

 

Thi sĩ đã chết khi chàng bước lên một sân khấu. Mọi người nhìn chằm chằm vào chàng. Thi sĩ đứng bất động như pho tượng, nhìn người ta mặc đồng phục cho mình. Gã thợ may lợi dụng ve vuốt cơ thể ấm nóng của thi sĩ khi đo lại các số đo vòng 1, vòng 2 và vòng 3. Vợ chàng thấy đây là một sự sỉ nhục, nhưng thi sĩ thấy thương hại sự đố kỵ và ghen tuông của vợ, chàng lấy điện thoại nhắn cho vợ tất cả 3 tin nhắn mỉa mai

Ánh trăng đêm lấp loáng trên hai mép đầy nước bọt của gã thợ may kiêm MC đám cưới, còn ánh đèn sân khấu thì xác nhận sự hiện diện lịch sử của thi sĩ. Thi sĩ không phải là kẻ vô gia cư, nên mọi người ngạc nhiên về sự co rúm của chàng như muốn tìm kiếm sự thương hại của mọi người. Vợ của thi sĩ ghét ánh mắt độ lượng của gã thợ may đồng phục. Nàng thấy đau đớn giống như thi sĩ sắp bị xử bắn. Nàng sợ mọi người làm thi sĩ quên mất nàng và 3 cô con gái nhỏ, chúng đau yếu luôn & cần bàn tay chăm sóc của thi sĩ

Theo thói quen, nàng buột miệng: Lạy Chúa, xin tha thứ cho chàng và cả những kẻ đang tuyên thệ nhậm chức cho linh hồn chàng thay cho Người. Con hẻm tối tăm thi sĩ đang đi, bây giờ nàng phải hàng ngày đi về. Nàng phải đi ngang qua nó như một pháp trường nên nàng sợ. Nhưng thi sĩ tuyên bố: Những đơn đặt hàng hàng ngày nàng vẫn nhận về làm thêm nuôi con, giờ không cần nữa, ta sẽ làm thay việc đó cho nàng. Nàng ngạc nhiên: Chàng làm sao ra chợ bán rau như em? Nhiệm vụ của chàng là những tuyên ngôn về Công Lý & Tội Ác, Bóng Tối & Ánh sáng cơ mà? Thi sĩ mỉm cười: Nàng ngốc thật, không hiểu gì về ta cả, và chàng bấm còi báo động vang rền cả con hẻm nhỏ làm mọi người đổ ra xem và khiếp sợ. Tiếng rền rĩ của nó làm vợ của thi sĩ bị mê mụ đi và nàng biết là mọi thứ đã bắt đầu. Thế giới điên rồ và hết thuốc chữa này của thi sĩ & nàng chuẩn bị nếm những đêm đầu tiên

Ám ảnh pháp trường làm ngực nàng thỉnh thoảng nhói lên. Nàng nghe như tiếng súng đã nổ. Con hẻm nhỏ bị chết đuối nằm sóng soài dưới chân nàng mỗi khi nàng đi ngang. Có lẽ do hết đạn nên người ta đành phải dìm nó xuống nước. Nàng thấy cũng hay vì giảm tiếng ồn

Chỉ có thi sĩ vẫn chạy tứ tung và kêu vang: hết đạn, hết đạn... Xác chàng nằm ngay đơ trên mặt đất. Vợ của thi sĩ khóc: chàng ôi, sống khôn thác thiêng chàng phù hộ cho những kẻ tuyệt vọng sẽ được hy vọng, những kẻ lạc lối sẽ được tìm lại. Cái sa mạc hỗn mang trong lòng người, xin chàng trồng lại những hàng me & long não, xanh mướt của ngày mưa...

 

 

----------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021