thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những dấu chân trong gió

 

Có thể bạn đang ngồi đây, bên bờ sông, cạnh những bụi xuyến chi mới nụ. Có thể bạn đang cầm một túm cỏ gà. Một cái áo mới toanh hoặc dây đầy mủ. Bạn đi một đôi giày vải màu tím thẫm hay một đôi dép nhựa đã bị sứt mõm. Trong túi quần của bạn có thể có mấy viên bi, hay một con quay bằng gỗ mít, mà cũng có thể nó trống không vì một lỗ thủng to tướng. Bạn có khuôn mặt bầu bĩnh hay dài ngoằng hay hình tam giác. Bạn nhắm mắt lại và cố hình dung ra màu mắt của mình. Bạn ngồi đó chờ đợi nó. Nó sẽ réo tên bạn từ bên kia sông, mà cũng có thể nó gọi tên một ai khác. Bạn không chắc chắn lắm về tên của mình. Nó mặc một cái áo lót bị rách vai, một cái quần có thắt lưng bằng dây chuối. Tay nó cầm một bộ khẳng gỗ, và chân nó, không thể nào sai được, đi một chiếc dép bằng nhựa trong suốt. Nó luôn cất những hòn bi trong một cái túi riêng, trong túi có hai ngăn, một ngăn dành cho những viên bi trắng và ngăn kia dành cho những viên bi ba màu. Và cái túi ấy, buộc vào cái thắt lưng dây chuối, phát ra những tiếng lách chách khi nó bước đi. Khuôn mặt của nó, trời ơi, bạn làm sao mà quên được. Đó là sự chung sống vui vẻ giữa đôi mắt bé tí, cái mũi cao và cái miệng đầy những chiếc răng siết.

Rồi khi nó đến, nó hét lên. Bạn vội vã đứng dậy và bước lên cầu, một cây cầu gỗ mảnh mai. Bạn vịn vào lan can làm bằng dây thừng đã xỉn mồ hôi. Bạn bước sang bên phải để tránh cái lỗ hổng nguy hiểm. Bạn soi mình xuống dòng sông nhưng chỉ nhìn thấy một con cá tung mình khỏi mặt nước. Bạn dẫm lên những dấu chân dính bùn. Bạn thấy gia đình của bạn, những người dân trong ngôi làng của bạn qua cầu vào những lúc khác nhau. Bạn chào họ, còn họ thì im lặng. Bạn lẩm nhẩm trong miệng tên của từng người, bạn nhớ rất rõ. Bạn để ý đến một cái bóng bé nhỏ cứ chập chờn ẩn hiện và rồi mất hút vào bãi cỏ xanh bên kia sông. Cây cầu rung lên một chút, nhưng không phải vì bạn, mà vì những cơn gió nhẹ. Bạn không biết mình nặng bao nhiêu ký. Bạn nghe tiếng một con chim hót trên bầu trời. Cách bờ hai mét, bạn cúi xuống vặn một cái đinh ốc bị long ra, và khi bạn đứng dậy, nó lại trở về vị trí cũ.

Bạn bước lên bờ, đến bên nó. Nó đang tỉ mẩn khoét một cái lỗ tròn trên mặt đất bằng một cái đồng xu, đôi mắt chốc chốc lại nhìn về bờ bên kia. Khi cái lỗ đã ưng ý, nó đứng dậy và gào thật lớn. Nó chẳng thèm để ý rằng bạn đang đứng trước mặt nó. Bạn nhặt một trong số những hòn bi mà nó bỏ dưới đất, cố gắng ném vào cái lỗ bé tí. Rồi hòn khác, và một hòn khác nữa. Cái lỗ không bao giờ đầy và những hòn bi không bao giờ hết. Bạn ngồi phệt xuống đất, chơi một cách say sưa trong khi nó cứ hướng sang bờ bên kia và lì lợm réo gọi. Rồi nó không gọi nữa. Một lúc sau nó ngồi xuống và chơi bắn bi ngay chỗ bạn đang ngồi. Nó nói chuyện, nó vỗ tay, nó cười lớn, nó phát khùng, nó cay cú, nhưng không phải với bạn. Lúc chiều muộn, nó ngừng chơi. Nó lượm những hòn bi bỏ vào túi, ngăn này một viên rồi ngăn kia một viên. Đoạn nó cầm lấy bộ khẳng gỗ và đi về. Bạn nghe tiếng lách chách vang lên, xa dần rồi tắt hẳn.

Bạn phủi cái đít quần, đứng dậy và trở lên cầu. Bạn muốn quay lại bên kia sông. Khi nhìn thấy cái đinh ốc lúc nãy, bạn lại cúi xuống vặn nó một lần nữa. Bạn bước đi và cây cầu rung lên bởi những làn gió nhẹ. Bạn còn nhẹ hơn cả những cơn gió.

 

 

---------------

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021