thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những đứa con

 

 

NHỮNG ĐỨA CON

 

Gửi đến chị Vy và gia đình truyện cực ngắn này,
thay cho nén hương thắp trước linh cữu anh Hoàng.

 

Anh ngắm lại những đứa con. Theo thời gian, chúng lớn lên trong quy luật thường hằng. Riêng trong ý nghĩ anh thì chúng bao giờ cũng như mới được sinh ra. Anh nhẩm lại, từ khi anh bước vào đời thì chưa có chúng. Khi anh thành gia thất thì chúng chưa được sinh ra. Thế mà như phép mầu, chúng được chính anh thai nghén và sinh ra không kỳ hạn báo trước.

Vợ anh, người phụ nữ dịu dàng cũng không thể nào thay anh mang từng ấy bào thai được. Chị chỉ sinh cho anh và chị những người con thừa hưởng máu huyết và tinh tuý của anh chị. Con của anh, bao năm rồi, đứa trước, đứa sau lần lượt ra đời. Chị cũng can dự một phần trong ấy, tuy không do chính chị sinh ra. Mỗi đứa một vóc dáng, một hình hài và sắc thái riêng. Chúng có một cái chung là khởi đầu từ một chỗ sâu kín trong tâm hồn anh. Chúng thoạt nảy nòi ra từng đoạn xương thịt, sau đó, anh, như tạo hoá, trao cho mỗi đứa một linh hồn. Vất vả và cực nhọc xiết bao, nhưng anh sung sướng vô tận.

Anh hít một hơi dài tràn đầy sinh khí. Anh nâng niu chúng cẩn thận, chăm chút từ khi còn trứng nước. Giờ chúng đã nên vóc dáng, hình hài. Chúng mang theo tinh thần, ý chí và mang theo luôn cả tấm lòng của anh. Nhiệm vụ anh đã thành, còn lại là nhiệm vụ và số phận của mỗi riêng từng đứa.

Anh mặc kệ cái thói đỏng đảnh của đám tế bào hư hỏng. Quậy phá đã đời cả hơn năm nay nhưng đám tế bào ấy chưa bao giờ làm mòn đi, dù một tí xíu nào, tinh thần, trí tuệ và lòng yêu mến con người của anh. Đã đến lúc anh trao những đứa con lại cho cuộc đời. Anh đứng dậy, đi vào giường nằm. Thanh thản từng ngày, từng giờ, từng giây phút. Anh luôn nghĩ về chúng, bấy lâu nay.

Một hơi thở sâu và dài. Dứt bặt tạp niệm. Mây sà xuống vây kín anh. Anh thanh thản, nhẹ nhàng bước hẳn vào, đi luôn trên mây, không trở lại. Ở nhiều nơi khác nhau, mỗi người thấy anh khác nhau theo cách và hướng nhìn của họ. Tuy nhiên ai cũng kể lại y chang nhau là họ thấy anh mỉm cười, nụ cười tao nhã.

 

15.09.2014

 

 

---------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021