thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Bản luận văn về đoá hoa hồng...

 

 

BẢN LUẬN VĂN VỀ ĐOÁ HOA HỒNG...

 

Bạn nhận được tin báo về một đoá hoa nở trái phép, và bạn phải đến điều tra.

Bạn thấy mấy cánh hoa hơi hé mở, rồi xoắn lại, nhú ra như một cái mồng, gợi cho bạn một hình ảnh tục tĩu. Bạn chụp ảnh và gửi cho trưởng nhóm nghiên cứu. Anh ấy nhắn tin: “Đó có phải là những hinh ảnh thật không? Bạn không lắp ghép đấy chứ?”

“Thật.” Bạn trả lời.

“Bạn có thể bắt giữ người trồng hoa.” Anh ấy ra lệnh.

Bạn lập tức dừng lại, bỏ mũ bảo hiểm và bước khỏi xe máy của mình. Hàng chục người hiếu kỳ tụ tập quanh đoá hoa khi bạn chụp thêm một số ảnh làm bằng chứng, sau đó bấm chuông nhà người trồng hoa.

“Vâng, tôi ra ngay đây.” Có tiếng trả lời.

Bạn nói: “Tôi ở Cơ quan Bảo Vệ Cảnh Quan Môi Trường Văn Hoá, tôi cần nói chuyện với người trồng hoa.”

“Đó là tôi.” Vẫn giọng anh chàng ấy.

Bạn hạ giọng: “Tôi có thể vào nhà được chứ?”

Bạn đi qua tiền sảnh. Người đàn ông đón bạn mặc một chiếc áo len cũ, tóc tai xù ra trông hơi nghệ sĩ. Anh ta bắt tay bạn. Bàn tay anh ta mềm và hơi run.

Bạn nói: “Ông có biết hoa của ông là...”

“... Nở trái phép, tôi biết.”

“Vậy tại sao ông lại trồng nó?”

Anh ta mỉm cười một cách lịch sự: “Bạn muốn ngồi xuống một chút không? Tôi có cà-phê nóng.”

Bạn nghiêm giọng với anh ta: “Những gì tôi cần là một câu trả lời.”

Nụ cười trên môi anh ta vụt tắt: “Hôm nay là sinh nhật thứ 14 của con gái tôi. Nó đang chơi ở ngoài sân. Nó chưa bao giờ nhìn thấy một đoá hoa.”

“Ông có biết các hình ảnh tục tĩu khi đoá hoa nở sẽ ảnh hưởng đến mọi người như thế nào không?”

Anh ta lắc đầu: “Các cô dâu dùng hoa để chứng minh tính hợp pháp của một cuộc hôn phối. Còn tôi là một nhà thực vật học, tôi làm việc chỉ để đoá hoa nở ra những cánh hoa.”

Bạn biết anh ta bắt đầu lòng vòng như bao kẻ phạm tội khác. Bạn gằn giọng: “Nói như ông, thay vì đoá hoa, ông cũng có thể đặt một quả bom trong vườn của mình? Ông không cần gì đến việc giữ vững sự ổn định à?” Nhưng dường như anh ta không còn lắng nghe bạn.

Bạn hỏi tiếp: “Ông nhận hạt giống từ đâu?”

Anh ta im lặng như thể có đồng phạm, rụt rè: “Thế giới đã thay đổi, một ngày nào đó bạn sẽ không muốn con gái của bạn lớn lên mà không thấy một đoá hoa hồng. Nó như đang chảy máu. Nó nhắc các cô gái về kinh nguyệt.”

Bạn thấy sự thô lỗ trong lời khai như vậy là quá đủ. Bạn lấy còng tay ra: “Ông bị bắt vì vi phạm mục 2, khoản 22 của Bộ luật kiểm soát Sự Tuyên Truyền Làm Xấu Hình Ảnh Của Đất Nước.” Bạn biết anh ta không dám cưỡng lại, và bạn dẫn anh ta ra cửa.

Nhóm nghiên cứu của bạn đã đến, họ đang vặt bỏ những cánh hoa nhú ra gợi lại hình ảnh tục tĩu.

“Ôi, không!” Anh ta hét lên: “Hãy bắt tôi, nhưng đừng vặt bỏ những đoá hoa.”

Bạn trao anh ta cho một người có trách nhiệm. Anh ta vẫn cố giãy giụa: “Tôi đã chọn hạt giống cẩn thận. Đoá hoa không gây ra hình ảnh như vậy, chỉ là con mắt của các ông. Hãy tin ở hoa hồng. Nó vô tội.”

Người có trách nhiệm đã bịt mắt anh ta và đưa vào một chiếc xe thùng bịt kín.

Đám đông bên ngoài hàng rào hồi hộp, họ cũng biết rằng lời nguyền, các hình ảnh tục tĩu hay mối đe dọa... chắc chắn là không có. Họ biết bạn chỉ giỏi bịa chuyện. Họ nhìn bạn, kêu lên: “Trời đất ơi, vậy mà cũng là giáo sư phó tiến sĩ...”

Con gái của anh ta cũng bật khóc, nó kêu lên: “Bố ơi...”

Bạn quay lại công việc của mình. Khi các đoá hoa được chất lên, nhàu nát trên chiếc xe tải để mang đi đốt, bạn kiểm tra lại lần cuối cùng. Giữa những hạt bụi bẩn màu đỏ lốm đốm vàng, có chút xíu màu xanh nhợt nhạt của chồi non nhú hé. Bạn cúi xuống và nhặt nó lên.

Bạn ngớ người ra vì biết đó là một hạt giống.

“Này,” đến phiên bạn hét lên với nhóm nghiên cứu của bạn.

Có người trong số họ quay lại: “Gì thế?”

Bạn gần như khóc, bạn nâng niu hạt giống bạn vừa nhặt được trên tay. Nó giống như cánh một con côn trùng, giữa có cái bụng phình ra. Ngày xưa, bạn đã từng chơi trò ném chúng lên trời và xem chúng quay tròn, xoay tròn, lơ lửng rơi xuống chầm chậm như một chiếc máy bay trực thăng nhỏ xíu, quên cả mẹ chờ cơm.

Theo quy định của nhóm nghiên cứu thì cả hạt giống cũng phải bị đốt bỏ, nhưng bạn biết, có những hạt giống có thể thay đổi thế giới. “Chúng ta đã tìm thấy một cái gì đó,” bạn nói, và nhóm của bạn bắt đầu do dự. Không ai dám tiếp tục ngắt hay bẻ hoa. Họ thừa biết, không phải anh chàng trồng hoa mà chính họ đang phạm tội. “Nếu một ngày nào đó chúng ta phát hiện mình sai lầm? Nếu những đoá hoa không phải là hình ảnh tục tĩu như chúng ta đang nghĩ? Chúng ta bị ám ảnh bời điều gì, ma quỷ hay lý tưởng xỏ lá trong đầu chúng ta?” Bạn thì thầm với cả nhóm trong khi vẫn nắm chặt hạt giống. “Chúng ta đã báo động sai. Quá nhiều báo động giả biến chúng ta thành báo hại.” Bạn nói như khóc, trong khi chiếc xe thùng bịt kín đã chạy tít xa...

Bạn nhét mấy hạt giống vào trong túi áo của mình và đi tìm cô gái đang nói cười một mình ở trong vườn. Sau khi người ta dẫn bố của cô ấy đi, cô gái ấy cũng phát điên. Nhưng cô gái ấy không bao giờ hét lên: “không, không...” nhằm chối tội sau khi gây ra biết bao tai họa cho người khác như bạn.

Bạn biết khu vườn sau trận càn hung hăng và tưởng tượng của bạn bây giờ xơ xác như những đoá hoa mềm trong nước mắt. Chỉ còn hy vọng vài hạt giống sót lại từ túi áo bạn sẽ nở ra như máu tràn ra khỏi trái tim, ướt ngực áo những người đang xúm lại nhìn...

Bạn nhìn cô gái lần nữa, vì bạn biết chút nữa cô gái ấy sẽ cùng với khu vườn và những đoá hoa vỡ tan như sương mù gặp nắng huyền thoại của những hạt giống, đỏ như máu trên túi áo của những người vô tội oan ức, đang nhìn bạn...

 

 

----------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021