thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Mặt cắt

 

1

Hoa huỳnh-anh leo qua vòm cổng, tràn sang hai bên, ngọn vút lên lắc lư trong gió, bông vàng chen lá xanh.

Trong sân, gạch tàu lát chéo, vương vãi hoa sứ. Gốc cây, những bụi ngũ sắc mọc.

Ngôi nhà, chân tường ốp đá, sắc độ xanh không đều. Mái ngói phủ rêu và ti-gôn, mọc lên mấy cây đa non. Máng xối đầy cát. Bụi bám trên kính cửa sổ. Màu trắng của màn cửa đã ngả màu vàng nâu.

Lâu lâu,một con chim se sẻ bay đến, nhảy từ cành này sang cành khác của cây sứ già, không hót.

Thềm nhà, một tấm thảm hoa văn kiểu Ba-Tư với màu nâu, vàng, xám kết hợp,

đầy bụi. Nơi đây, sáng sớm và chiều tối, luôn luôn, chỉ có một đôi giày đàn ông — đôi giày da, cột dây.

Trong phòng khách, bộ xa-lông bằng gỗ đánh vẹc-ni, mặt ghế ngồi có cái đã nứt. Tường treo một bức tranh sơn dầu lớn mô phỏng bức “Đêm sao” của Van Gogh. Chiếc tây ban cầm treo kế bên. Gạt tàn đầy đầu lọc, tro. Vỏ bao thuốc hiệu Mélia xanh bị vò, quăng xuống nền gạch.

Một con chuột nhắt chạy lên, chạy xuống, gặm lấy những mẩu bánh mì vụn trên bàn, gây ra tiếng động do chạm vào các trang báo ở đó, chạy vào phòng ngủ.

Đồ đạc trong phòng ngủ chìm trong cảnh tranh tối tranh sáng: giường sắt 0,8m x 2m x 0,4m, bàn viết, ghế. Màu vàng của áo sơ mi, màu xám của quần ka-ki đã phai. Áo và quần treo ở móc. Một bộ nữa vắt ở thành ghế.

Con chuột nhắt chạy vào gầm giường làm động giấy rác, đứt mạng nhện.

Có lúc từ trong nhà vang ra tiếng đàn, những tình khúc về nỗi cô đơn, những âm thanh không làm bớt đi bao nhiêu vẻ câm lặng của ngôi nhà.

 

2

Bức hình khổ mười tám hai bốn, chụp bán thân đôi nam nữ. Cô gái chừng hai mươi bốn, trang điểm son phấn, đội khăn voan, mắt bồ câu, mày lá liễu, miệng cười, tay ôm bó hoa tươi. Chàng trai chừng hai mươi bảy, mặc áo vét cài bông ở ngực, mắt môi ẩn một nụ cười. Diện mạo họ giống nhau, như hai anh em. Bức hình được lồng trong khung chạm trổ, treo ở đầu giường.

Một bức hình khác chụp bé sơ sinh da thịt đầy đặn, từ tạp chí, gắn lên tường bằng băng keo.

Giường ngủ bây giờ 1,2m x 2m x 0,4m bằng gỗ đánh vẹc-ni, nệm cao su trải ra thêu hoa cùng màu với hai gối nằm.

Ở tủ đầu giường, một đèn ngủ có chụp, một quyển sách đang mở.

Bàn viết đã được dời đối diện với giường ngủ, và được trải khăn. Trên bàn có một ổ bánh sinh nhật, một hộp đựng cà-vạt, vớ.

Phòng ngủ thêm một bàn trang điểm, một ti-vi.

Phòng khách thêm một kệ sách có ngăn kính đựng các đồ lưu niệm, sưu tập, vỏ sò, ốc, đủ kiểu, đủ màu sắc từ biển, trái thông khô từ cao nguyên, nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn bằng thạch cao. Ghế xa-lông có thêm nệm ngồi, nệm dựa lưng.

Phòng bếp không còn trống. Đã có một bàn bốn cạnh bằng nhau, bốn ghế, các dụng cụ nấu ăn.

Thềm nhà, ngoài đôi giày đàn ông lúc sáng sớm và chiều tối, bây giờ thường xuyên có một đôi guốc phụ nữ — một đôi guốc bằng da bò có quai hậu.

Mái hiên treo một chậu thanh-tú ra hoa màu xanh ẩn tím.

Sân thêm ghế xích đu. Hoa ngũ sắc mọc nhiều hơn, lấp đầy gốc sứ. Một cây nhãn mới trồng cao chừng bốn tấc, cành cứng, lá nhiều.

Không gian tràn đầy tiếng chim se sẻ.

 

3

Loài rầy nâu rời những cánh đồng lúa ngoại ô, chúng nhìn thấy ánh sáng.

Loài rầy nâu vượt đêm tối , bay đến khu dân cư ngoại ô.

Một đám trong lũ rầy nâu ấy

ghé lại ngôi nhà chân tường ốp đá mái ngói cổng có huỳnh anh.

Đám rầy nâu quần tụ quanh bóng đèn hiên nhà. Chúng bám vào trần, đèn, rớt xuống tấm thảm phía dưới, bất động, ngọ nguậy, bò đi bên đôi guốc đàn bà.

Loài côn trùng thực hiện cuộc di cư, ghé lại, tấp vào ánh sáng như bị cuốn trong cơn lốc định mệnh, nhảy múa ca ngợi cuộc sống trước khi chết.

Thời gian bước đi, ánh đèn hiên nhà hắt ra từ cửa sổ phòng ngủ, mỗi lúc mỗi sáng hơn, không khí mỗi lúc mỗi hạ nhiệt, chiếc ghế xích đu dưới gốc nhãn đong đưa, dừng, rồi đong đưa mấy lượt, đám rầy nâu biến dần.

Ngôi nhà rơi vào khuya, cửa chưa đóng. Đôi guốc phụ nữ quen thuộc vẫn ở đấy, nơi tấm thảm hiên nhà, cho đến khi có tiếng xe dừng ở cổng.

Vài ngày sau, đám rầy nâu tiếp tục xuất hiện, bay, rớt, bò, bất động cạnh đôi guốc.

Chiếc ghế xích đu lại đong đưa, dừng, đong đưa.

Cửa chỉ đóng sau khi có tiếng xe máy dừng ở cổng một lát. Rồi, đèn mới tắt.

Lũ cá, con có miệng giống mỏ chuột, con có vây giống cánh buồm, con có mắt như viên ngọc, con có đuôi như váy vũ nữ, bơi uốn mình, bơi tựa ngựa chạy, sống chung trong một không gian ba chiều có giới hạn. Rong, cổng gạch giả, sỏi dưới đáy hồ tạo nên khung cảnh giống môi trường sống quen thuộc của chúng trong thiên nhiên.

Buổi sáng, những viên thực phẩm không ngớt rơi xuống mặt nước. Mất vài giây những con cá dưới đáy hồ mới phát hiện. Chiều tối, chúng luôn được báo trước bằng bọt khí oxy thoát lên từ ống dẫn.

Ngày này qua ngày khác, lũ cá nhận thức ăn như thế. Và ở thềm nhà, đôi giày đàn ông nằm cạnh đôi guốc phụ nữ vào mỗi buổi tối. Từ đấy, suất ăn buổi tối không thay đổi, cũng số lượng thực phẩm ấy, tuy vậy, không liên tiếp theo nhau rơi xuống nước, mà, kéo dài cả giờ. Nước được khuấy động, hoà tan oxy lâu hơn. Thỉnh thoảng, trùn chỉ xuất hiện. Lũ cá bơi, cử động nhanh, nhiều hơn.

Đáy hồ, hai con Mỏ-chuột nằm chồng lên nhau, vẻ bất động.

Con Phượng-hoàng sau khi rỉa đám trùn chỉ no nê, tiếp tục canh giữ kho thực phẩm, không cho các con cá khác đến gần.

Hai con Sọc-ngựa thường xuyên đuổi nhau khắp hồ.

Con Hạc-đỉnh-hồng quẫy đuôi nhiều mỗi khi được ăn.

Lũ cá bơi, thở, ăn, không thể biết trước việc gì sẽ xảy đến.

Ban đầu, không còn thực phẩm buổi sáng. Sau đó, không có cả thức ăn buổi chiều tối. Những con Bảy-màu bám theo, rỉa trên mình cá Ba-đuôi. Đến lượt Bảy-màu bị ăn mất những chiếc đuôi xoè nhiều màu.

Bên thềm, ít thấy guốc phụ nữ và giày đàn ông cạnh nhau.

Trong phòng đôi khi có bao thuốc lá 555.

Ở tấm thảm đôi khi có đôi guốc phụ nữ không có quai hậu, đăït cạnh đôi giày đàn ông quen thuộc.

Lũ cá lần lượt chết. Cây lá oằn oại dưới mưa dông.

Ngôi nhà như lên tiếng thở dài.

 

4

Buổi sáng, trời không nắng, nhiệt độ xuống thấp, chim se sẻ bay sà vào bàn qua cửa sổ phòng ngủ, nơi nó thường được cho ăn khi nắng mặt trời vừa rọi tới. Từ bàn qua ghế không tìm được gì, nó nhảy xuống giường. Đôi chân nhỏ xíu của nó giẫm lên tấm ảnh.

Tấm ảnh đã bị cắt đôi. Chỉ còn khuôn mặt nhìn thẳng của chú rể, giờ đây dường như không cười.

Ngôi nhà chìm trong bóng tối về đêm, trong màn mưa trắng xoá tháng bảy như một ảo ảnh.

Lá nhãn, hoa sứ rụng xuống sân, héo đi, trôi theo dòng nước mùa mưa, khô lại những ngày nắng hạ. Số còn lại bị các lớp khác lấp lên. Ngũ sắc mọc lan vượt khỏi những hàng gạch bao quanh gốc sứ, huỳnh-anh che cả lối vào sân, ti-gôn bò rộng, vượt qua mái ngói bên kia. Trong chậu dưới mái hiên, thanh-tú héo khô.

Tất cả cá chết khô trong hồ cạn.

Bàn viết và ghế ngồi, giường ngủ và tủ áo, bếp ăn... đều ngủ yên dưới lớp bụi thời gian.

 

5

Cây nhãn cao vượt khỏi cây sứ già khi ngôi nhà mở cửa.

Khoảng không gian ấy trở lại như xưa.

Hoa lá được chăm sóc, thảm trải bên thềm, cửa kính lau, tranh treo, bàn ghế sắm sửa, bày biện, thanh-tú hiên nhà ra hoa.

Trong hồ cá, thời gian trôi ngược, nước dâng đầy hồ, lũ cá hồi sinh, Bảy màu lại khoe đuôi, Sọc-ngựa lại đuổi nhau chạy vòng quanh giữa những con Hạc-đỉnh-hồng, Phượng-hoàng,Mỏ-chuột, Cánh-buồm, Mắt-ngọc, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Phòng ngủ vẫn có hai khung ảnh: một cô dâu chú rể, một trẻ con. Cô dâu chú rể là hai người cũ. Vẫn nụ cười ấy, cái nhìn ấy, nhưng họ không còn như ngày trước, dấu vết thời gian lưu lại trên gương mặt, mái tóc họ.

Đứa bé không phải là đứa bé trong tạp chí, nó có nụ cười của người đàn bà, và đôi mắt của người đàn ông.

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021