thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đi tới cuối đường, rồi... / To the End of the Road, then... [91-100]

 

Truyện này đã đăng lần đầu trên damau.org dưới hình thức song ngữ,
bản dịch Anh ngữ đăng lần này trên tienve.org đã được các dịch giả Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân hiệu đính & bổ sung.

 

 

91.

Để bù lại việc không thể giao hợp, tôi thường âu yếm ông bằng cách bú cho ông ra. Tôi nói tôi uống ông để ông chảy trong máu huyết tôi, để ông nuôi tôi theo một cách cụ thể và chân thành nhất.Nhưng ông và tôi không bao giờ trở thành một. Sự lặng lẽ của ông làm tôi đau đớn và tôi lấp đầy sự xa vắng của ông bằng đam mê tình dục của tôi.

 

92.

Dì Ba của Phụng đã đến ở với chúng tôi. So với lúc gặp dì Ba ở Châu Đốc trước kia, bây giờ trông dì có vẻ điệu đàng hơn, tươi tắn hơn. Dì cắt tóc ngắn để lộ ra một cái cổ tròn đầy đặn và cũng nhiều nữ trang hơn. Hôm đầu tiên đến nhà, dì ăn mặc giống như đi đám cưới. Tôi cười cười bảo: “Dì Ba diễm lệ như một bà hội đồng”. Dì sướng tít mắt, nhưng vẫn lịch sự khiêm tốn: “Làm sao tôi bằng cô gái trẻ kia được”. Phụng ôm dì Ba nói: “Cháu ghen với dì đó”. “Mày ghen là tao bỏ về liền”, dì Ba bẹo má Phụng. Tôi cảm thấy vui.

 

93.

Chúng tôi thu xếp cho dì Ba ở trên gác xép, nơi trước đây vẫn để khung và các bức tranh đã vẽ. Tôi hỏi đùa dì Ba: “Dì có thấy giống cái chuồng chim không?”. Dì bảo: “Dì cũng cảm thấy mình giống như một con chim, nhưng không phải tù đày trong lồng”. Tôi hiểu cảm giác này của dì. Mặc dù sống trong nhà tôi, một người khác, nhưng dì đã thoát ra khỏi ba tôi và những ràng buộc cũ. Ít nhiều dì cũng đang được hưởng một thứ tự do khác, độc lập trong cái gác xép bé xíu ở giữa một thành phố xa lạ. Cho mình là người có vai vế lớn, dì tự nhiên thoải mái. Tôi cũng muốn dì hoà đồng với chúng tôi. Nhưng tôi không thích dì ở nhà mà không mặc áo lót. Vú dì to và khi nói chuyện, dì hay lắc vai cho vú rung rinh. Tôi nghĩ đến ba tôi và tự hỏi ông có chết mệt vì người đàn bà này không? Tôi cũng nghĩ đến chồng tôi, liệu ông có mê cặp vú trắng trẻo hỗn hào của bà không?

 

94.

Đưa Phụng đi sinh, mặc cảm tội lỗi vẫn ám ảnh tôi, dù tôi biết tình yêu của mình thánh thiện. Phụng không bao giờ nhắc tới Đức, mặc nhiên coi đứa bé trong bào thai là con tôi. Dường như tôi đã chấp nhận mối quan hệ cha con này trong sự ghen tương hơn là tính vô luân của sự việc. Nếu đứa bé là con gái, chắc hẳn sẽ dễ chịu với tôi hơn, nhưng chẳng may, nó lại là con trai. Sự ghen tương tạo nên đố kỵ. Tôi không cảm thấy vui mừng khi thằng bé ra đời lành lặn khoẻ mạnh, mặc dù đó là điều quá may mắn.

 

95.

Có thể tôi là người không quen đòi hỏi, nên sự hững hờ của ông đối với đứa bé không làm tôi oán giận. Dù sao, tôi cũng biết cái khó xử của ông giữa vai trò một người ông và một người cha. Trước đây, tôi đã từng xác nhận với ông rằng đứa bé là con ông, mặc cho hiện trường vụ án là Đức. Tôi đã thật sự thấy ông đến bên tôi, lột quần áo và đút cặc vào cửa mình tôi trên cái ghế gội đầu. Tôi đã ôm chặt ông và rướn người theo từng nhịp ông đẩy vào linh hồn tôi. Và tôi đã mở tôi cho tinh huyết ông chảy vào với tất cả sự hân hoan của ân sủng. Không thể có một ai khác đã đi đến tận cùng tôi để tôi dâng hiến và đón nhận như ông. Đứa bé cũng không thể là con ai khác ngoài ông. Chính tôi đã gìn giữ và thương yêu nó vì nó là con ông. Nhưng có một thực tế khác phủ nhận những ý nghĩ và niềm tin của tôi. Tôi nhìn thấy ông ngượng ngập khi bế con.

 

96.

Dì Ba bế thằng nhóc đến bên tôi, nói: “Nó cũng giống ông”. Tôi cười: “Tôi muốn nó giống mẹ hơn”. Dì tinh quái ném một câu hỏi: “Vì nó không phải là con ông?”. Tôi nghiêm nghị xác nhận: “Nó là con tôi”. Dì cười bảo: “Ông không giấu được tôi đâu”. Tôi hỏi: “Để làm gì?”. Dì im lặng.

 

97.

Cả ba chúng tôi được dì Ba chăm sóc chu đáo. Dì nấu ăn khá ngon và dì thích trổ tài nấu nướng. Ông ấy ăn được nhiều, có phần do dì ép. Dì cũng làm tôi cảm động khi tôi bị tắc sữa. Miệng dì ngậm đầu vú tôi liếm nhè nhẹ âu yếm rồi bất ngờ mút thật mạnh. Từ trong bầu vú căng cứng của tôi, sữa non ứa tràn ra. Dì liếm môi, cười bảo: “Lẽ ra việc này ông phải làm”. Chồng tôi đùa: “Tôi không muốn bị hiểu lầm là tranh phần với con”. Nhưng tôi biết dì đã tranh phần với chồng tôi. Mỗi khi tôi bị tắc sữa, thay vì một cách nào đó, dì luôn bú vú tôi. Đôi khi, dì cũng xoa nắn hai bầu vú tôi. Tôi không xác định được dì làm thế để giúp tôi hay dì cũng thích tôi như chị Thu.

 

98.

Sự quan tâm chăm sóc của dì Ba dành cho tôi nhiều khi làm tôi ngượng. Dì bắt tôi phải thay quần áo hàng ngày, thậm chí có những ngày tôi chưa kịp tắm, dì cũng nhắc nhở. Dì bảo: “Thân thể thơm tho là một phần của hạnh phúc”. “Cái khoản này không liên can tới dì”, tôi nói bông lơn cho nhẹ nhàng cách ứng xử. Nhưng dì vẫn tỏ ra lịch lãm: “Bầu khí là một yếu tố chung của cuộc sống”. Á à, dì làm tôi ngỡ ngàng. Tôi còn bất ngờ hơn khi dì hạ giọng nói thêm: “Tôi vẫn ngửi thấy mùi da thịt ông ngày đêm”. Tôi đùa: “Để tôi xức nước hoa nhé”. Dì bảo: “Tôi không thích đàn ông xức nước hoa”. Rồi dì nói thật nhỏ đủ cho một mình tôi nghe: “Nhớ tắm trước khi ngủ. Nếu có bức xúc thì vô giường tôi”.

 

99.

Dì Ba thường nằm với tôi cho đến nửa khuya rồi mới về phòng dì, trong lúc ông ấy đọc sách hoặc ngồi trước máy vi tính. Dì hay xoa bóp cho tôi. Đôi khi tôi cảm thấy được vuốt ve. Tôi cũng thích làm nũng với dì và dì luôn luôn chiều tôi. Khi bóp đùi tôi, dì cũng thường xoa trên mu tôi, dì bảo: “Đàn ông thích mu cao”. Tôi biết dì đang dụ dỗ tôi. Dẫu sao tôi cũng thích bàn tay dịu dàng của dì.

 

100.

Lời khai của dì Ba:

Phòng của tôi không bao giờ đóng cửa. Bởi vì tôi luôn chờ đợi ngày ông bước vào. Và một đêm ông đã bước vào trong vòng tay đón nhận của tôi. Ông chỉ hôn tôi từ cổ trở xuống. Đúng như lời tôi đề nghị, ông làm tình với tôi như một cách giải quyết sinh lý. Mặc dù vậy, tôi đã phải nín thở và nén tiếng rên lại trong cổ họng. Lần thứ hai, tôi đã chủ động yêu ông. Tôi hôn ông khắp người. Tôi mút từng ngón chân và liếm mọi khe kẽ trên người ông. Tôi muốn cho ông biết làm tình với một người tuy lớn tuổi nhưng nhiều kinh nghiệm vẫn có cái tuyệt vời riêng biệt của nó. Tôi cũng muốn ông ghiền tôi. Tôi muốn ông phải nhớ đến tôi. Nhưng trên tất cả mọi điều, tôi mê ông. Và tôi muốn phục vụ ông. Tôi muốn ông được tận hưởng đàn bà. Bởi thế, khi bất ngờ Phụng xuất hiện trước mặt khi tôi đang ngồi trên bụng ông, không giận dữ, tôi biết mình được phép và tôi kéo Phụng lại gần. Tôi muốn Phụng chia sẻ với tôi và cùng tôi làm cho ông hạnh phúc sung sướng. Trước kia, tôi không thích Phụng khi cô mới về nhà tôi, tôi nghĩ Phụng có thể thông cảm cho tôi. Người đàn ông im lặng nằm dưới mông tôi đã làm thay đổi tình cảm tôi với Phụng. Tôi muốn qua Phụng đến được với ông mà không phải là kẻ qua cầu rút ván. Bởi vì Phụng cũng thật dễ thương. Tôi khám ra tôi cũng yêu vẻ đẹp mạnh khoẻ và thanh thoát của Phụng. Yêu mùi nồng sữa của Phụng. Phụng xứng đáng được hạnh phúc. Tôi yêu cả hai người, Phụng và chồng của cô ấy. Tôi muốn Phụng hiểu điều này. Vì thế, tôi kéo Phụng lại gần tôi và tôi bú vú Phụng. Vú Phụng chảy sữa. Tôi uống dòng sữa ngọt ngào mê đắm. Tôi thấy Phụng lấy tay che mặt ông. Và ông đã ôm nắm tay Phụng bằng hai bàn tay của mình, hôn. Không cần phải xin tha thứ, tôi nghĩ, hãy dâng hiến nhau.

 

[còn tiếp nhiều kỳ]

 

________________

ENGLISH VERSION:

 

To the End of the Road, then...

 

Nguyễn Viện

 

Translated by Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân

 

91.

To make up for my inability for intercourse, I often fondle him, sucking until he comes. I say that I drink him so he flows into my blood, so he nourishes me in the most concrete and sincere way. But he and I never become one. His silence gives me pain, and I fill up his distance with my sexual passion.

 

92.

Phung’s Third Aunt has come to live with us. As compared to the time I have met her in Chau Doc, she seems to have some mannerisms and more cheerful. She cuts her hair short exposing a full plumb neck which bears more jewels than before. The first day she arrives, she dresses up as in a wedding reception. I joke, “Third Aunt is as glamorous as a councilwoman.” A happy smile nearly zips her eyes off, but she still tries to be polite and humble, “I am in no way equal to that young girl.” Phung embraces Third Aunt and says, “I am jealous of you.” “If you are jealous then I’ll leave now,” Third Aunt pinches Phung’s cheek. I feel joyous.

 

93.

We arrange for Third Aunt to occupy the attic, which has been used to store picture frames and the finished paintings. I asks her jokingly, “Do you see that it’s like a bird nest?” She says, “I feel like a bird too, but not imprisoned in a cage.” I understand this kind of feeling. Although she lives in another person’s house, my house, she has escaped my father and the old binding ways. Somehow she is enjoying another kind of freedom, being independent inside a tiny attic amid a strange city. Assuming a higher familial position, she feels at ease. I want her to mix in with us too. But I don’t like the fact that she stays home wearing no underwear. Her breasts are big, and when talking, she usually shakes her shoulders so as to shake her breasts too. I think about my father and wonder if he is madly in love with this woman. I also think about my husband, about whether he is fond of her white, insolent pair of breasts.

 

94.

I take Phung to the delivery room, haunted by guilt, although I know my love is saintly. Phung never mentions Duc, tacitly reckoning the unborn child as mine. It appears that I have accepted this father-son relationship in jealousy rather than the immorality of the fact. If the child is a girl, things would certainly be easier for me, but unfortunately, it’s a boy. Jealousy creates envy. I don’t feel happy when the little guy is born healthy and in good shape, eventhough that is quite a great fortune.

 

95.

I am probably an undemanding person, therefore his indifference to the child does not arouse hatred within me. Anyway, I understand his difficult situation of having to be both a grandfather and a father. I used to assure him that the child is his, although the person at the crime scene was Duc. Indeed I have seen him approaching me, tearing my clothes off and inserting his cock into my opening on the shampoo chair. I have held him tightly and lifted my body in each of his thrusts into my soul. And I have opened myself up for his essence to flow in with all the joy of being blessed. No one else could have reached my utmost depth so that I would give and receive as such. The child could not be of someone other than him. I myself have nurtured and loved it because it is his child. But there is another reality that negates my thoughts and beliefs. I can see his awkwardness when holding the child.

 

96.

Third Aunt carries the little infant next to me, saying, “He looks like you.” I smile, “I want him to look more like his mother.” She slyly throws me a question, “Because he is not your son?” I assert soberly, “He is my son.” She smiles, “You can’t deceive me.” I ask, “What for?” She is silent.

 

97.

Third Aunt takes good care of the three of us. Her cooking is quite good, and she likes to show off her cooking skills. He eats a lot, partly due to Third Aunt’s prodding. When my milk is blocked, what she does touches me. She sucks one of my nipples, licks it softly in a fondling way, then suddenly sucks in really hard. From my hardened breast, fresh milk squirts out. She licks her lips, smiling to my husband, “This job should be yours.” My husband teases, “I don’t want people to misunderstand that I want to compete with my son.” But I know that she is competing with my husband. Every time my milk is stuck, instead of using some other method, she sucks my breasts. Sometimes, she also massages my nipples. I can’t tell whether she does that to help me or she also likes me the way Thu does.

 

98.

The care and attention that Third Aunt dedicates to me often embarrass me. She forces me to change my clothes every day. Even in days when I have not bathed in time, she reminds me. She says, “A body that smells good is a part of happiness.” “This shouldn’t concern you,” I joke so as to lighten things up. But she still wants to show off her experiences, “The air is a common element of life.” Uh oh, she startles me. I am even more surprised when she lowers her voice in adding, “I can smell your flesh day and night.” I joke, “Let me apply some frangance then.” She says, “I don’t like men who apply fragance.” Then she speaks really softly so only I can hear, “Remember to take a bath before you go to bed. If you feel any pressure then go to my bed.”

 

99.

Third Aunt usually lies in my bed until midnight then goes back to her room, while he reads or sits in front of the computer. She often gives me a massage. Sometimes I feel like I am fondled. I often like to make a fuss with her, and she always pleases me. When massaging my thighs, she also caresses my mons pubis, saying, “Men like twats that bulge.” I know that she is seducing me. Nevertheless I like her tender hands.

 

100.

Third Aunt’s deposition:

The door into my room was never closed. For I always waited for that day when he would enter. And one night he had come into my welcoming arms. He only kissed me from the neck down. As I had proposed, he made love to me as a means to relieve his physical needs. Nevertheless, I had to hold my breath and repress my moaning inside my throat. The second time, it was me who controlled the lovemaking. I kissed his entire body. I sucked each of his toes and licked every slit and fold of his body. I wanted him to know that making love to a mature but experienced person could be a marvel in itself. I also wanted him to grow addicted to me. I wanted him to remember me. But above all things, I had fallen in love with him. And I wanted to serve him. I wanted him to enjoy women. Therefore, when Phung suddenly appeared—when I was sitting on his belly—not being angry, I knew I had her permission, and I drew Phung closer. I wanted Phung to share him with me and join me in making him happy. Before, I didn’t like Phung when she first came to my house, and about that, I hope Phung could understand me. The man who lay silently under my buttocks had changed my feelings toward Phung. I wanted to reach him through Phung without being an ungrateful exploiter. For Phung was quite lovable. I had found out I also loved her strong and easy appearance. I loved Phung’s pungent lactic smell. Phung deserved being happy. I loved them both, Phung and her husband. I wanted Phung to understand this. Therefore, I drew Phung near me and sucked her breasts. Her breasts spilled out some milk. I drank the sweet milk with passion. I saw Phung covered his face with her hand. And he held her hand with both his hands, kissing it. No need to beg for forgiveness, I thought, “Let’s devote ourselves to each other.”

 

[to be continued]

 

 

Đã đăng:

[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Tôi vẽ một cái lồn trừu tượng. Thật ra là một cái lồn hư vô. Những vòng tròn vô định loang trên mặt nước thẳm, run rẩy và nồng nàn. Từ không đến có là số phận. Có nghĩa và vô nghĩa... / ... I draw a symbolic cunt. An imaginary cunt, in fact. Vague circles dissolve on the surface of deep water, trembling, passionate. From nothingness to existence spans destiny. Meaningful and meaningless... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Anh nói huyên thuyên đủ thứ chuyện, nhưng tôi không nhớ chuyện nào ra chuyện nào. Khi về, anh đòi hôn tôi dưới bóng tối gốc cây trước nhà, nhưng tôi không chịu. Tôi bảo đừng vội... / ... He talks nonstop about a lot of things, but I can’t remember which from which. On our way home, he wants to kiss me in the dark shade of the tree in front my house, but I don’t let him. I tell him not to rush it.... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Nghệ thuật là một trò lừa đảo lớn. Ai ngu ráng chịu. Chẳng riêng gì hội hoạ, văn chương cũng đầy bọn ăn cắp và lừa đảo... / ... Art is a big deceitful game. Tough luck if you are clueless. Not only art, literature is also full of thieves and cheaters... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Tôi không phải là một gã quân tử Tàu muốn làm chuyện anh hùng mã thượng. Chắc chắn thế. Lúc nào “bụp” được tôi vẫn “bụp”. Và thật sự có nhu cầu “bụp”... / I am not a gentleman trying to do something heroic. Really, I am not. Whenever I can, I still want to fuck. And I do have the need for sex... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Chia tay cô, tôi bỗng nhận ra khoảng trống cô để lại trong lòng mình. Đồng thời, tôi nhận ra cái khoảng trống triết học chứa đựng mọi bôi xóa. Đi đến cuối đường, cuộc sống không bao giờ có ngõ cụt... / ... Parting with her, I suddenly realize the empty space she has left inside my heart. At the same time, I recognize the philosophical emptiness that contains all obliterations. Going to the end of the path, life never meets a dead-end... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Những giấc mơ của tôi màu đỏ. Những chiếc lá chết cũng màu đỏ... / ... My dreams are red. The dead leaves are also red... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Hình như đàn ông sinh ra để nhậu và chơi bời. Chiều nào quán cũng đông nghẹt, bia và đồ ăn thừa mứa. Họ ăn và nói, tôi nghe được đủ thứ chuyện trên đời... / ... Men seem to be born to feast and have fun. Every afternoon the restaurant is crowded, scattered with beer and food. They eat and talk, and I hear all sorts of things in the world... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Thật quá muộn để hỏi: “Tôi là ai?” Nhưng đôi khi tôi hoang mang, cuộc sống này rốt cuộc là gì vẫn là một câu hỏi lấp lửng như một án treo của số phận... / ... It’s really too late to ask, “Who am I?” But sometimes I am befuddled, what this life is, after all, still remaining an evasive question, like a suspended sentence by destiny... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)
 
[Bản song ngữ / Bilingual version] ... Thế giới của ông làm tôi ngây ngất choáng ngợp bởi sự lãng mạn và xa hoa. Thay đổi rất nhanh, từ một con bé nhà quê, tôi trở nên hiện đại như thể tôi vốn được sinh ra trong một nền nếp văn minh... / His world renders me ecstatic and dizzy with romance and luxury. Changing quite fast from a little country girl, I become modern as though I was originally born from a high-cultured family... [Translated Lê Đình Nhất-Lang & Lưu Diệu Vân] (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021