thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đối thoại

 

Hãy nằm, nhắm mắt và nghĩ về mọi điều đã qua. Hãy để tất cả tràn trề trên giấy, mặc chúng truy đuổi, la hét, giằng co. Chớ cuốn mình theo bất cứ một ngôn ngữ bên ngoài nào cả. Và sau đó, lọc lấy những gì trong vắt nhất. Đó chính là ngôn ngữ của riêng bạn. Đó chính là bạn.

Bạn ơi, nhưng phải làm thế nào, khi lời-lời-của-tôi chỉ là trích dẫn, ngoặc đơn và ngoặc kép? Khi chữ “yêu”, “hôn”, “oán”, chẳng hạn thế, hoặc thậm chí các kí tự A, B, V, Z, tất thảy đều không còn trinh khiết, chúng oằn dưới sức nặng của tầng tầng lớp lớp biểu tượng, ẩn dụ, xúc cảm cũ mòn rỗng, và ngay cả cũ-mòn-rỗng cũng chỉ là những xác chữ không hơn? Tôi nói “hôn” và hình dung môi lưỡi ẩm ướt nóng hổi ngai ngái vị thuốc lá Vinataba hai ngàn năm điếu trơn mềm dịu dàng con rắn nhỏ. Tôi phát âm “làm-tình” (hoặc f.u.c.k.) với nốt ruồi như một dấu chấm lặng buồn đậu hờ trên khoảng giữa ngực và bụng với ánh nhìn vằng vặc dộng/ghim/đóng đinh/chiếm lĩnh với mái tóc dày với đôi mày cau với vệt gân xanh thái dương bên trái.

Bạn ơi, tôi sẽ phải làm gì khi lời-lời-của-tôi đã bị chiếm đoạt bởi trải nghiệm hoặc chưa từng trải nghiệm, bởi trường nghĩa không ngừng liên tưởng, không ngừng mở rộng, bởi hình dung phóng chiếu, bởi kí ức xa xăm của bản thân ngôn ngữ náu ẩn trong ngôn ngữ.

Và-không-lời-nào-thuộc-về-tôi.

Khi-bản-thân-những-diễn-giải-này-là-vay-mượn.

 

29082008, SG

 

 

Đã đăng:

Nôn  (truyện / tuỳ bút) 
... Lúc 7 giờ 06 phút, mặt trời xói một luồng ánh sáng tàn bạo từ ô cửa thông hơi vào gian phòng. Bầy chữ rống lên một tiếng câm lặng khủng khiếp, rồi từ từ rã ra, mờ dần, mờ dần cho đến khi hoàn toàn biến mất... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021