thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chùm thơ văn xuôi
 
Bản dịch của Hải Ngọc
 
 
CHARLES SIMIC
(1938~)
 
 

Chùm thơ văn xuôi

 
Con chuột nhắt nuôi những con vẹt xanh. Cửa lồng mở toang. Những con chim trụi lông. Chúng run rẩy trước ánh nắng rạng rỡ đến nỗi ngã nhào trong lồng.
 
“Bản chất của giống chim này là vậy”, chuột nói, “chỉ thích yêu và được yêu!”
 
Ngài Jesus bị đóng đanh trên cây thập ác gật gù. Trông ông ta thật tâm trạng bất chấp đôi mắt bị gạch chéo và bộ ria tướng cướp Mexico mà kẻ nào đó đã vẽ lên ông.
 
*
 
Người đàn ông bị xử chém đó bước xuống từ đoạn đầu đài. Y nâng cái đầu đẫm máu của mình trên tay.
 
Những cây táo đang trổ hoa. Y tìm đường đến quán rượu của làng, nơi mọi người đang nhìn cảnh tượng này. Đến đó, y ngồi xuống bên một cái bàn và gọi hai vại bia, một cho y và một cho cái đầu của y. Mẹ tôi chùi tay vào tạp dề và phục vụ.
 
Thế giới khi đó thật yên tĩnh. Người ta có thể nghe thấy dòng sông xưa; trong sự bối rối của mình, thỉnh thoảng nó lại lơ đễnh và chảy ngược về.
 
*
 
Mọi thứ đều có thể thấy trước. Mọi thứ đều đã được thấy trước. Cái gì đã thành định mệnh thì không thể nào tránh được. Ngay cả củ khoai luộc này. Chiếc dĩa này. Mẩu bánh mì đen này. Ý nghĩ này nữa...
 
Bà tôi, người đang sụt sùi bên vỉa hè biết điều ấy. Bà bảo, chẳng có thượng đế nào đây, chỉ có một con mắt ở đó ở đây là nhìn thấy rõ. Hàng xóm vì mải mê xem ti vi nên đã thiêu bà như một phù thủy.
 
*
 
Nơi sự vô tri là nỗi hân hoan, nơi hàng đêm người ta nằm trên chiếc giường của sự ngu xuẩn, nơi người ta quỳ gối khẩn cầu một thiên thần khờ khạo... Nơi người ta đi theo một thằng đần độn để tham chiến trong một đạo quân gồm toàn những tên ngu si hưởng thái bình... Nơi gà trống gáy cả ngày không chán...
 
Cái đầu rỗng dễ thương đang hát đi hát lại một đoạn của bài tình ca nó vẫn hát. Chúng tôi ăn sáng trên sân thượng với những chùm nho vẽ đánh lừa thị giác mà ngay cả lũ chim cũng mổ vào. Và bây giờ là những nụ hôn... vì chúng mà chúng tôi quên cả việc phải tháo bỏ những tấm mặt nạ Halloween của mình.
 
 
--------------
Nguồn: Charles Simic, The World Doesn’t End (A Harvest Book, Harcourt Brace & Company, 1990).
 
 
-------------
Đã đăng:
 
Bảy bài thơ  (thơ) 
Bảy bài thơ của Charles Simic (1938~) — nhà thơ gốc Yugoslavia, được xem là một trong những khuôn mặt quan trọng của thi ca đương đại Hoa Kỳ — lần đầu tiên đến với độc giả Tiền Vệ qua bản dịch của nhà thơ Nguyễn Đăng Thường.
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021