|
Ngữ điệu dấu huyền
|
|
Đêm cong
từng nhánh gãy
đôi lời gió khát
thổi tắt ngọn đèn mù khan khản
giọng kèn dâm dật
tôi chờ tôi ngã xuống
thinh không mùi trăng sữa
Vành môi chúm
mùa dâu
hơi thở và bóng tối
lướt trên đầu da
từng mảng đứt khoảng không
đầu lưỡi đặc quánh âm huyền
cuống cổ nghẹn nốt tròn đen
giọt lăn cuối dốc
không còn dấu lặng
duỗi chân thềm khao khát
Ai
vừa trở về kia
trên bàn chân dẫm nhẹ
mềm mại cánh tay trần
vai rung ngữ điệu
một phông mắt
một đường ngôi
quay cuồng điệp khúc
ngã sấp ngã sấp
từng âm huyền mọc cánh
vút vào đêm
chùm thanh co giật
cặp đùi rung thêm vài nốt trắng
hàng lông sắc nét
tia mắt khép vào trong
đen tuyền giai điệu mở
Vào đêm
khoảnh khắc nào vừa trờ tới
trên mu bàn tay gói
niềm thinh lặng và ngọn lửa
cháy kiệt cùng môi
luyến láy
vũng âm ngầu đục
ngậm một trường canh ướt đẫm
em quỳ gối chiêm bao
Rơi trên chùm móc bốn chạy đuổi
tiếng dội vừa hé
mơ hồ cánh cửa
hãy nuốt giùm tôi điệp khúc còn treo
đỏ bầm lưng rượu
đêm sẽ đêm mãi mãi
bàn tay trở đầu móc một
nhắm mắt mơ màng hình tượng
đầm đìa môi cháy khát lời ru
không ngữ nghĩa
Ai
đang ôm ghì giấc mơ
ngón tay cấu xé
những nút đồng rên rỉ
vành môi ngậm tiếng
điệu kèn
Ng. Ng. Ng.
Cúi xuống nữa
vũng thanh âm lầy lụa
chợt hé rèm mi tiếng rít chơi vơi
rụng xuống loa kèn
bóng tối một khuôn mắt lạ
Có phải là em
giai điệu 20 trần truồng
khởi động
lún trên da từng nốt rụng rời
móng nhọn
tiếng hát bây giờ là hơi gió rú
giật xé chùm thanh mê sảng
em say ngất trên ngõ vào điệp khúc
đầy ứ hợp âm cuồng hoặc
tấm lưỡi mềm cong cuốn xoáy
hút vào sâu những âm huyền đậm đục
thở ra bàn tay mưa gào thét
cuống cuồng đêm nghi hoặc trùng thanh
Tôi cúi xuống
vũng đêm đầm đìa khuôn nhạc sót
những dấu huyền tê dại
cánh cửa mở vào mênh mông dấu lặng
Em ngồi đợi
lối mòn phiên khúc
trên gót chân ửng màu rượu đỏ
Rót xuống thủy tinh xanh
sóng sánh mùa dâu sớm
hút mất giữa gò ngực căng
những âm trần nín thở
từng giọt trào thanh
7.2000
|