thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ba khúc một giấc mơ
 
1.
 
nỗi buồn mang gương mặt em
tình cờ thôi,
một đuôi mắt thời gian mệt mỏi
nhìn Tây Tạng qua tấm gương ảo thuật
từng đêm, từng đêm
người đàn bà không ngủ với cơn mơ...
 
với cơn mơ duỗi dài mệt lả
dang hai tay không còn lại chút gì
ngoài cơn buồn ngủ
người đàn bà nhập nhoạng ướt mồ hôi
giấc mơ còn làm tình
làm tội
làm máu rơi không ai nói một lời
 
2.
 
mà sự thật thì phải nhìn phải thấy
những giấc mơ, những giấc mơ... ngủ quên và nói mớ
xoay xung quanh tấm ảnh máu thật buồn
 
giấc mơ mấy lần hoá đá
mấy lần suýt quên
mấy lần gọi tên
nhà ảo thuật trong ảnh với ngón tay dính máu
những phép màu
đang nhốt kín giấc mơ...
 
giấc mơ mỗi đêm như gió về đập cửa
những ngón tay đau nhói
tự do chập chờn xanh
còn mong manh
còn đập vỡ
những giấc mơ...
 
khi tuyệt vọng vẫy đôi cánh của mình
có gì đâu mà tha thứ
bao nhiêu áo lính
pha màu áo nhà sư
2 màu xanh đỏ
pha thành màu nâu
màu đã khô cuả máu
 
đổi bao nhiêu màu xanh
thành màu đỏ huy hoàng?
xoá đi những dấu vết màu đỏ trên nền đất
giấc mơ vỡ mật
những giấc mơ...
 
nhẹ nhàng lau gương mặt em và chải lại mái tóc
chờ thêm vài phút sau
để giải tán
và bay đi như những con chim
 
chờ đêm về những tiếng bấm chuông cửa
và mang giấc mơ đi mất
sáng mai lại bắt đầu
những giấc mơ vỡ mật
những giấc mơ...
 
3.
 
xin em hãy đợi
giấc mơ cuối cùng
ngón tay nào nhớ
đếm ngày mênh mông
(tức là đếm xem ngày nào giấc mơ trở về nhà)
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021