thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Hỏi anh đã chán viết chưa? Anh trả lời gần như ngay lập tức: Rồi.
 
Tưởng niệm Nhà thơ (Tím) già cội Tỉnh Thanh đã ra đi
Và các mối tình của ông
 
Anh chưa bao giờ biểu lộ rằng anh yêu từng tác phẩm của mình. Anh có vẻ luôn mặc kệ chúng mặc dù anh yêu chúng vô hạn với tất cả niềm say mê, ý chí và nỗi đau đã tạo ra chúng. Khi đọc anh người ta như soi vào công việc của mình đã từng trải qua, nghe rõ và đã đến.
 
Chợt khát khao muốn viết ra cái gì đó như điên cuồng ngay hôm nay kẻo sẽ tan rã nhưng chợt hiểu không thể làm điều đó với sự hối thúc mà chính là sự kiên nhẫn gần như vô hạn trên từng ký tự, từng dòng, từng phút giờ, ngày tháng...
 
Từ kiên nhẫn này sẽ cho tuôn chảy, tràn đầy.
 
Không phải là sự mặc cảm mà là sự thờ ơ. Chưa nói được vì sao mình muốn thì gặm bánh mì và gặm móng tay đến nhức nhối mà viết. Không phải kiêu căng mà là sự thờ ơ đã yêu mọi thứ xấu xí của mình. Vết chân/ đôi bàn chân/ đôi bàn tay xấu xí/ những ngón tay không bao giờ còn có thể thon thả/ xấu xí/ không biết giấu vào đâu vì đã làm những công việc nặng nhọc trong cô đơn và bóng tối, đã khóc thầm bao nhiêu ngày tháng mà lúc nào cũng vui vẻ cười đùa vui nhộn háo hức từ xa khi trông thấy người. Cơ thể ấy tràn đầy hơi thở dâng hiến và sự sạch sẽ.
 
Nếu anh không đến gần và khao khát ôm lấy, đi vào thế giới ấy, thì chẳng bao giờ có điều gì mở ra. Đã từng ở đây chờ đợi là để được lựa chọn, bởi anh.
 
Mặc dù khi đó ta đã là của, đã thuộc về người khác nhưng anh biết ai và điều gì có thể sở hữu trái tim. Trái tim không dung chứa những vật và những việc tầm thường, không dễ dãi chung cuộc. Mặc dù đã tràn đầy tình thương và sự nhân hậu. Bao dung, tha thứ.
 
Con người này có ở trong ta làm sao biết được.
 
Nếu như người ta bảo mọi thứ này chỉ là ảo giác thì chẳng có điều gì dài lâu đến thế. Vết tích để nghĩ và nhớ về nhau có ở khắp nơi biểu lộ trong lặng im và điều gì đã làm cho chúng gợi lên mãnh liệt hơn khi đọc lại. Và đã gào thét lên: Ta luôn nhớ về nhau rất nhiều!.
 
Tháng Ba/2010
 
 
 
--------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021