|
Nhìn lên trời
|
|
Chiếc lá bay hoá đôi môi hồng
mây núi bỗng xa lạ mọi nơi
loài người yêu nhau
khóc theo mưa mùa biển lặng
Thời gian vạn vật đổi màu
phai bờ tóc
tường rêu ghế lạ mòn
Tôi mãi bước trên con đường uốn cong chữ S
móc nhau
nối xích lại gần
để biến dạng một hình lưỡi câu
đu đưa trước cuống họng khát giữa tiếng rền than
Một phút
thế giới im lìm
là tôi hét điên cuồng:
tiếng nói của tự do
Đêm nghe tiếng thạch sùng kêu lách chách
ngỡ đôi chân tôi leo lên tường
đi vòng trong khối vuông vẽ ra vô cùng hình tượng bỉ ổi
Chúng tôi người nghệ sĩ tự do
muốn trở về cội nguồn là tìm cái gì đó
động đậy phía dưới
một chân trời và cánh chim
Tôi đang thở ra vòng tròn một thế hệ
nhuộm đỏ múa lửa quanh năm
phi lao cứ khuấy động uy quyền
như đám trai gái hư hốt sờ mó cho đêm ngày rụng trứng
Tôi đây ngó lên ngỡ đóa hoa nở
cho tuổi dậy thì đi qua
Gục đầu xuống dưới ngước nhìn
khi cánh cung đứt dây mũi tên hệ luỵ
tôi với lũ hèn và đàn vượn hú lấy tay chụm đàn chim bay
Bỗng tiếng súng nổ vang trời
giựt mình bóng mình đứng lên
Tôi đi theo không khí gió sinh ra
cánh diều sinh mệnh.
7.4.2014
-----------------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Huỳnh Lê Nhật Tấn đã đăng trên Tiền Vệ
|