thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đất nước mặt trời mọc
 
bình yên cho Nhật Bản
 
ở nơi này
tiếng nói quá xa
thành mảnh lục địa bị phân cách
đôi khi bị chìm trước đôi mắt
trước buổi chiều điên loạn
sau những ngày điên loạn
 
nắng khi chạm mắt
không còn gương mặt
chỉ còn những mảnh đất dưới đáy vực
xẻ dọc những con thuyền
những ngôi nhà
gương mặt người
mọi sự
chững lại
thất kinh
sợ hãi
những nụ cười từng được mài ra từ đá
dựng từ hư không
những ngôi nhà tối tăm đầy bùn
dọc ven những con đường hồng phấn
sắp ngào ngạt mùa hoa
 
xanh bầu trời trên cao
đất lạnh lẽo
và những bước chân sững sờ
những bàn tay
rờ trên im lặng đêm tối
màn khí độc bùng vỡ trên cao
như tấm lưới khác
sau khi lưỡi câu đã thọc vào những da thịt ven biển
trả miếng mồi ăn nát lại hôm qua
 
chúng ta nhỏ bé
như những hành tinh nằm ngoài hệ mặt trời
chúng ta bị chối bỏ
như đây là cuộc đua của hư không
như chúng ta chưa từng có da thịt và tim
để chịu đựng nỗi đau, mất mát
 
mùa đông đến sớm nơi đây và cả những nơi khác
thế giới nở mùa hoa đẫm máu
bạo lực
         người  thiên nhiên
chúng ta không biết điều gì sẽ đến
để chuẩn bị
một hành tinh bị văng khỏi quỹ đạo
chúng ta không chắc mình sẽ nắm điều gì trong tay
và xoay trước điều gì của sự sống
những ngôi sao vẫn cháy lên mạnh mẽ
nhưng nhiều tiếng nói yêu thương         lặng im
cả một phần ánh sáng nơi lục địa này     tắt
vĩnh viễn trên gương mặt
nỗi đau đang giày xéo
bạn bước trên hoang vu nơi yên bình ít ỏi
 
mặt trời trần trụi vẫn dựng lên
hôm qua, hôm nay, có lẽ tiếp tục ngày mai
những chiếc đồng hồ vẫn chạy thì giờ của nó
nhưng có thể tiếng tim ta đã ngừng
dù chúng ta được mặc định để sống.
chúng ta đã đi hết nghi lễ này, nghi lễ kia
cả những hiến tế để sống
nhưng chúng ta vẫn chết vì lễ hội
những kẻ khủng bố
những hốc hẻm hàng ngày
những dập dìu sự sống
chúng ta đã đơn độc với ai
trong cuộc chiến này
khi ánh sáng đem cái hình hài lộng lẫy của nó ghé qua?
 
*
 
tôi muốn bạn bước qua
dù sự oán hận như xẻ đôi bạn
như lần đầu tiên con người biết gào khóc
ngâm  bạn  đau đớn
tình  yêu       mất  mát       thất  lạc
nó đè trong bạn như sức nặng thật sự của sự sống
từ thủa đầu đầy nước mắt
và sự chịu đựng vẫn  bắt chúng ta phải chịu đựng
dù nó dưới hình thức nào
chúng hủy hoại chúng ta ra sao
 
bình yên cho bạn
cho mảnh đất bạn
bình yên cho những ngày vừa qua những ngày sắp tới và những đứa trẻ
những phụ nữ, những người già, mọi người, bình yên những con đường, núi đồi vùng đất
bình yên cho tình yêu và hạnh phúc bạn
gia đình bạn, đam mê bạn và những nẻo đường bạn sẽ đi
bình yên mọi mảnh đất của tình yêu sự sống
bình yên cho thế giới bạn và thế giới mong manh này
bình yên cho những ngày bình yên thức dậy
bình yên
 
16/03/2011
 
 
 
 
---------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021