thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chuyến tàu đêm Trung thu
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương.
LÝ BẠCH (Tĩnh dạ tứ)
 
... Tout ce long jour avec sa terrible cargaison d’êtres et de
choses, s’échoue lentement dans le temps immobilisé.
OCTAVIO PAZ (Mutra – A la limité du monde)
 
 
Đã nghe tiếng còi rời ga,
Chuyến tàu không trọng lượng bò đi như bóng,
Lê lết qua vực thẳm ngày tháng,
Dưới kia là những xác chết của quá khứ,
Những khuôn mặt quen thuộc ngả màu xanh lá xa xăm.
 
Vũng biển lẩn khuất một bên sườn cứ vỗ mãi điệp khúc thất vọng,
Dòng trăng chảy láng lai từ vô lượng kiếp,
Mạ vàng mặt biển lối đi thần linh,
Đêm ẩm ướt của mùa vô tận chín mọng mộng tưởng và buồn phiền,
Sẽ rụng vào hư vô dẫn nghiệp cho một lần thác sinh ngây ngất.
 
Chúng ta dò dẫm khuôn mặt này như dò dẫm tử cung chật hẹp,
Ánh xạ lạnh vào đêm trinh nguyên,
Ta đã từng sống thời khắc nào đó và sẽ lại sống dưới bầu trời khác một khuôn mặt khác,
Trong vòng tròn hư ảo bất sinh bất diệt,
Chúng ta nhìn thấu qua bàn tay mình thấy một vùng tan vỡ vào cô đơn,
Mái nhà xưa cùng kỷ niệm ấu thơ trào lên cổ họng ta hạt máu chua chát.
 
Từ miền phi tưởng xứ, con tàu lăn qua những ổ gà tối đen,
Những vệt sáng của mạng lưới nhân duyên leo lét soi qua cửa sổ,
Chiếc bình phù du quay trong thảm bụi trầm tích,
Từ chút tro nguội ấy bay lên những bong bóng chúng ta gọi là Thế giới Tinh thần,
Nâng đỡ ta khỏi sức mạnh thần bí của cái chết,
Cứ thế, chuyến tàu lửng lơ trôi vào định mệnh huyền hoặc ...
 
                                          ***
 
Mỗi năm một lần ngày 15 tháng 8 lịch âm,
Chúng ta tưởng niệm thân thế và tàn rơi của chủng tộc Thi ca,
Trong luồng sóng photon hùng vĩ cùng tiếng vang băng thạch bay ra từ phía nguyệt cầu,
Đặt bút xuống mặt giấy, chúng ta rúc còi chào Hầm đá,
Chào sự Bất khả, quê hương đích thực của con người.
 
Ở nơi mất chân trời, chúng ta phát minh những chân trời khác,
Con cá chép đớp trăng trong vũng lầy rong rêu bí mật,
Để hoá rồng, phải nhiếp thân vô vàn mạn-đà-la dẫn nhập,
Một chớp mắt lãng quên, ta chỉ còn là loài cá trong tranh,
Run rẩy nơi từ trường đặc loãng của niềm hối hận,
Tới gần trục toạ độ, từng vòng quay mệt mỏi,
Về quê hương không bao giờ tới, trên hành trình hyperbol.
 
(9/1980)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021