thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thưởng thức

 

Thương tặng Trâm Trâm Nguyễn

 

Cơn đau đến bất chợt không báo trước, như thể trời đang nắng bỗng đổ mưa rào. Lại nữa, anh thầm nghĩ. Chưa được bao nhiêu ngày vui, ngày bình yên trôi qua mà niềm đau đã ghé thăm như tình nhân, như bạn cũ. Tuy vậy, anh không bất ngờ mà tươi cười chào đón. Anh đã biết rằng nỗi đau, sự thất vọng, là một phần bản chất của thân phận con người. Khi còn trẻ anh miệt mài đuổi theo tháng ngày vui, những bóng hình ảo ảnh. Quả thật cũng có những khoảnh khắc thoáng chốc êm đềm và vui vẻ, nhiều khi trong suy nghĩ, nhiều khi trong khói thuốc, men cay. Nhưng anh không thể nào trốn chạy mãi. Trong những đêm khuya khoắt, anh nghe nỗi buồn gọi tên mình, lang thang trong giấc mơ dưới một vòm trời đổ nát với một tâm thức hoang tàn. Anh không dám gặp mặt nỗi buồn nhưng rồi anh nghĩ nếu mình có một lần can đảm đối diện, hỏi thẳng xem nỗi buồn muốn điều gì, thì mình sẽ ăn ngon ngủ yên, không phải canh cánh nỗi lòng hoang hoải mãi. Anh viết thư cho nỗi buồn, hẹn gặp mặt giữa đêm khuya, bày sẵn một bàn tiệc nhỏ với mấy lon bia và vài món nhắm, chờ đợi. Nỗi buồn đến rất đúng giờ. Và khi nỗi buồn cởi lớp áo khoác đen trên người rồi ngồi xuống, anh đã choáng váng vì vẻ đẹp của nỗi buồn. Mái tóc đen dài xoã xuống bờ vai tròn, vầng tràn ngời sáng thông minh, chiếc mũi cao thanh tú, hàm răng trắng và bờ môi đỏ, bàn tay trắng với những ngón tay thon dài, ánh mắt huyền bí vừa gần gũi vừa xa xăm. Một vẻ đẹp chói sáng huy hoàng không tì vết. Anh thầm thì trò chuyện với nàng đến tận đêm khuya và mời nàng ở lại. Từ đó nàng sống chung với anh. Dần dần anh hiểu được tại sao nỗi buồn lại đẹp như thế. Cũng như niềm vui, trải nghiệm về nỗi buồn là riêng tư và độc nhất. Cũng như người ta luyến tiếc tuổi thơ vì tuổi thơ chỉ có một một lần không bao giờ trở lại. Trong khoảnh khắc này, với thân xác này, tại chốn đây, trải nghiệm về niềm vui hay nỗi buồn là riêng tư và duy nhất. Ta có thể có nhiều nỗi buồn nhưng việc trải nghiệm trong từng thời khắc là hoàn toàn khác nhau. Ta cũng khác chính mình trong từng khoảnh khắc, già nua đi, từng trải thêm mà không tự biết. Từ ngày sống chung với nỗi buồn, anh trở nên trân trọng cuộc sống vô cùng. Anh lắng nghe từng khớp xương nhức mỏi, từng cơn nhức đầu với sự biết ơn. Đã mang lấy số kiếp con người, tuổi già và nỗi đau là không sao tránh khỏi. Mỗi trải nghiệm chỉ có một lần. Thế nên anh chầm chậm sống, thưởng thức từng niềm đau với sự êm đềm và thấu hiểu. Đến một ngày nào đó, sẽ có một trải nghiệm cùng cực tuyệt đỉnh đẹp đẽ của kiếp người là trải nghiệm về cái chết. Anh thanh thản đợi chờ trải nghiệm cùng cực đó để hoàn thành sứ mệnh được thấu suốt hết mọi nỗi về thân phận con người.

 

Sài Gòn, ngày 16/5/2015

 

 

---------------

 

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021