|
Những chiếc lá thông kim
|
|
Gửi
Bất động dịu dàng
Và thời gian trôi, những nhành thông kim sẫm nâu rụng xuống từ mùa Hạ
Êm nơi những cồn cát chói chang rát bỏng có những khoảnh bóng mát lẻ loi
Nơi làng chài của ông bà nội
Và những nghĩa trang nơi yên nghỉ của biết bao khổ đau và của biết bao
những người đi biển gặp giông bão
không trở về
Dù vậy, trên những con thuyền mãi mãi trên những con thuyền
chất neo buồm và những chài lưới nồng mùi tanh luôn được vá lành
sau những chuyến đi và tiếp tục xa khơi quăng những mẻ lưới, phía trên khoảng trời
lộng là của ước mơ và những khát khao bí ẩn
Đợi đến cuối Thu. Những chiếc lá thông kim khô sẽ theo đường đi của những chiếc cào bổi của bọn trẻ trong làng chài đi kiếm củi đun từ sáng sớm đến tàn trưa í ới gọi nhau quảy gánh về chất đầy chái căn bếp nhỏ trong tối bồ hóng lúc nào cũng đen kịt và mù mịt khói,
thơm mùi cá nướng
Những ngày thiếu cơm trẻ con về ở với bà
Trong đôi mắt của những đứa con gái làng chài rực cháy
Làn da thẫm nâu vì nắng gió cát và đó cũng là màu của những chiếc lá thông kim
nằm êm trên cồn cát. Làng.
Một ngày chàng phát hiện
Trên da thịt và trong nách của người con gái
Mùi mồ hôi và muối biển vừa thân thuộc vừa lạ lẫm
Vừa lôi cuốn vừa đáng sợ như những ngọn sóng
Nàng nóng bỏng và chói gắt giữa những ngày tháng Tám
Và ầm ầm gào thét nơi vách những hang động mùa Đông
Nàng buồn nhớ đợi gọi chàng trở lại chăng?
Nỗi nhớ mang những con sóng lớn
Nỗi buồn mang những con sóng nhỏ
Mái tóc nàng xoã bay trong những buổi chiều nồng nàn lộng gió
Và cô đơn
Nhưng chàng còn ở nơi rất xa
Phía những ngọn núi chỉ có mặt trời mới có thể ngày ngày đến và chạm tới
Và mùa này những chiếc lá thông kim
sẫm nâu
Rồi còn có cả những quả thông kim
nằm lăn lóc đây đó như màu núm vú sau vạt áo
Từ thủa ấy trăng...
--------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Lê Ngân Hằng đã đăng trên Tiền Vệ
|