|
Muse
|
|
I.
Rời những đêm tháng ba nứt dọc tiếng cười
mùa thu cháy thơm
thớ gỗ nén
gió thở màu cơn bão từ hành tinh lạ
tốc váy nhan sắc
bước vào nơi không thời gian
vắng mặt
làn da nắng
đọng tròn quanh đường cong thần thoại nghẹt thở
chiều kích chân dung của tiếng động
lẩn khuất
con phố âm trí nhớ cột đèn mái ngói
thấp và vuông cửa đục
những ghi khắc tan loãng
tiếng dội hủy thể
từng loạn sóng xoắn tít vực âm
tràn tới
phóng vút thời gian nhức buốt
hình tượng
không còn là khuôn mặt
nơi kia chỗ liềm trăng vừa cắt
dấu chấm rời ửng đỏ
có thể nào bên dưới
là biển lam nâu
mắt khởi điểm
hứng triều âm gãy đổ
mỗi giây cơn lốc xoáy gia tốc
xé rách tiếng nói biểu tượng và vật thể
trộn vào biển câm những cử động bất động
không còn là nơi chốn
chỉ là lửa
chảy
vào khoảng phi thời
II.
Quay lại màu âm sửng sốt mắt
bão
không gian trồi lên những khuôn mặt cháy
lửa từ đáy phóng thả tiếng kêu
hình hài của gió
mộng đâm xuyên mặt phẳng
những bóng đêm ám muội
III.
Điệp khúc lấp đầy lối đi dằn xé
hành lang bưng kín đau đớn món tặng vật
chảy tràn ánh sáng trắng
nửa tối hành tinh dột nát
màu tím than góc huyền thoại mệt mỏi
căn nhà của muse
những dấu mốc thời gian không cửa
bức vách gỗ nằm ngoài rừng cây để lại
đọt âm thơm mùi nhựa
rời đêm
tiếng thụ cầm khuyên mặt bố
xanh khướt ngón tay điểm tới
rừng đâu rồi những dấu chấm
không còn là không gian của biên giới khép
âm và sắc
rùng mình
24.03.2002
(để tặng Nguyễn Hưng Trinh và những ngày tháng 3.2002, Sydney)
|