|
Tinh Mơ. Bi Kịch. Huyết Thống. Những gièm pha. Hồ Hởi Phấn Khởi à, hắn hỏi. Cây Phi Lao và những khối u mưng mủ đầy dối trá hủy hoại; bên cạnh vực thẳm và nụ hôn hoà nhập theo những mệnh đề của cái bất tận. Và những khởi đầu — cái gọi là ân ái. Hắn nằm nghiêng; ngó và theo dõi. Thủ Thuật, hắn cười; hay tạm gọi là Buổi Sơ Khai. Lạnh như những bắt đầu. Lạnh như những người con gái ngồi hát một mình trong bóng đêm. Lạnh như một nụ hôn. Hốt vất và phả vào trong sương mờ sự chạm trán của bật thức. Hài lòng chưa, hắn hỏi. Đồi trọc đầy mùi huyết khô. Những thả trống bồi hồi, bên trong nhúm lửa. Sự băn khoăn hứa hẹn và những đốt cháy rủi may. Ngứa thì gãi, hắn nói. Cỏ phi lao những chiều đón gió, cháy thênh thang trên những cánh đồng. Biển chết hoá xác xương khô thành những sự im lặng dối trá ngọt ngào nhất, của một lần ngọn lửa tàn tro và những hiền lành giọt lệ. Đôi mắt hắn đuổi theo mùi/màu hư hoại thoát vỡ. Ngọt ngào rớt lại trên đôi môi hắn lạnh ngắt những âm hưởng của mật ngọt dương gian. Đôi khi ban đêm ưỡn cong mật đắng, chút sám hối hơi thở. Hắn chìm ngập trong sự gượng ép khôi hài khi một lần đã quyết định im lặng; những trối trăn. Một khi tinh thần thoát thai gục ngã vọt ra, đôi lần bỏ trốn(+g) và những thinh lặng vô hình ảnh. Tiếc Nuối. Chìm Tàn. Vô Vọng. Mất Hút. Giữa chút âm tán động hất lại; và hắn nói: để em kể cho anh nghe. Đôi khi những ứ đọng trần tục nhất vương vấn và heo may mù khuất. Biến động của phù tà, êm êm rỉ rót ở ngay bên tai. Hôn mê những khoảng trống cắt chia. Huyền Lực. Nửa bên kia của chối bỏ dư thừa. Người đàn ông khoác chiếc áo choàng và bước đi nhanh về phía cánh cổng tạm giam, mật và dư hương, mùa phủ ngập những cánh đồng khô; giờ chỉ còn là những cánh đồng nước. Hắn nói, tất cả chỉ là trốn chạy thôi. Những gì còn lại nên để hết vào, vì vậy, hắn cười một nụ cười xa vắng, vì vậy nên bỏ qua hết. Đêm giật lại. Biên cương khô đọng những dấu ấn gièm pha cuộc trận lửa hung tàn của những cánh diều quá khứ, hư ảo vụt bay. Biệt cháy và bốc đốt. Bụi lửa bay ra từ những vết đọng của ánh mắt tàn tro, bể hận trong hắn. Mùa giã từ và ân ái của những hai ba lần, mệt mỏi tận khúc hương đêm. Cái bật lên từ trong im lặng. Giữa hai khúc đoạn âm vừa. Tắt Tiếng.
Để em kể cho anh nghe một câu chuyện, hắn nói: Chuyện Sắp Đặt.
----------------
|