thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
thái độ. hai
 
tôi bỏ dấu lên chữ một cách tài tình
như búa rìu dư luận
có ai bắt bẻ chữ ă phải cong vành môi
dấu ^ xuôi bề huyết hận
vậy rồi mặt trăng vẫn cứ sụt sùi hạn kỳ
tới phiên nhé. này em đáo nhậm tồn miên
nơi người kỹ nữ treo chùm pháo hồng băng đảng
hề chi một con đường xanh
tôi mần thơ như quết chả
những đòn bánh miệt mài huân chương
có sự u nần xung lên ngày tháng
cho đến khi con hẻm
lừ đừ tuột dốc
 
nơi khía cạnh của cuộc tương tàn
vẫn còn khe lèn cho kẻ ngụy bi thừa tự
những lời than khóc của lũy
có khi rưng rức tận nấm mồ
có khi lanh chanh như tiếng rao hàng buổi sáng
sớm muộn gì cũng tan vào cái nắng vi lô
 
lời hứa một bạn văn
những cuộc gặp gỡ rần rần
rồi chun vào quạnh vắng lần phần vô nghĩa
hôm kẻ lạ hỏi tại sao ngươi buồn
vì tôi cũng chỉ là người lạ mặt
trong khu xóm mùa xuân
nơi khoảnh rừng li ti của những con bọ
choáng ngợp cả hàng dương bình minh
tôi ở đâu. làm gì. trong những cú bật phản hồi mỗi nhát sống
 
cho đến khi ao bèo cạn nước
cái gì có thể nuông chiều được lý lẽ môi son
phía xơ cứng hạt giẻ
niềm kiêu hãnh của chức tước lợn rừng
hỡi thi sĩ
ngươi chỉ còn những phên nứa quây quần cơn đau thổ tả
tôi vẫn còn đâu đó nơi gieo rắc bụi hoa vàng
bồ công anh dâng hiến
đôi mắt của chiêu
làn kính râm mùa xuân tạc tự
cái ngứa xác thân
đôi khi phừng phừng nguyên trạng
nhiều khi râm ran phía hậu toà
chữ buồn buồn lơi khơi dọc sống lưng
đẻ không ra nổi
một cuộc bán chác vần vè
tới lui thủ thỉ da dẻ lần khân
lấp lú trét bôi keo sơn thời đại
hãy để những chiếc đinh lấp ló định hình
 
tôi không muốn trây những lời thông tục
vào tiếng ngân êm trùng khánh
[nơi cõi thầm thì những món tóc riêng của em]
để rồi lúng túng
trong cơn phớt tỉnh già nua. mình
               đèn phụt tắt một khoảnh               dài
               thì hay cơn mộng bên ngoài
đã tan
tôi muốn làm biến dạng những câu sáu tám như nỗi đời
có vui không em
đời còn gì vui không em
sang sảng biển cười
mà núi ngậm câm
biển                        nhận chìm
con trăng huyền thoại
 
mườibamườibốn
tháng hai năm mườiba
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021