|
Ký ức | Nguyễn Quốc Tuấn, tranh, và
|
|
Ký ức (đọc Trịnh Cung – Âm vang của đất)
Ký ức khuya nhọn lá
những cành gai đâm buốt sương
đánh thức nỗi buồn xa xăm đất ở tiền kiếp
trăng ở trên cao
hồn đá khí dương trăng núi nọ
cúc bạc khuyết vàng đau một cửa
tay run lần cởi khuy
một trời xương cọ thác
ôi da mảnh tinh đồng xưa cùng đan một thể
mộ tóc mùa hương vãng phai
nhớ nếp cười
ngùi ngùi nhớ.
Tranh như tóc xoã vết rạn đất
chàng đạo cốt ngồi nhập đồng
trán phẳng phiu tiền đình
nâu thổ chín từ núm mẹ
rám đồng thiêm thiếp âu xưa
tắt ngúm đèn
tắt đen trùm xuống tận
vọng rền âm đất
thức người địa huyệt
sáng óng lam trên áo cổ chàm
đá ong lưu ly thảo
thủy kiếm mọc chồi lên mắt đất he hé
nhìn
xói vào hang trú
hành mai một kiếp đền.
Nguyễn Quốc Tuấn, tranh, và con mắt khoét một lỗ nơi nguyện đường
tường sững cao vòi vọi ánh
khấn bàng bạc khắp chiều
lung linh cổ sử
rám đỏ lều chuông khánh ngân
tuần tiêu thực nhật nguyệt lên đường
miếng da khoác yên bờm ngựa
tượng gỗ mỗi ngày
đi rõ xa
(1997)
-------------
Bấm vào đây để đọc những tác phẩm của Hoàng Xuân Sơn đã đăng trên Tiền Vệ
|