thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Những tiếng khóc vừa nhặt được quanh tôi | Đóm lửa trên nhà rông | Màu của những ngón tay
 

Những tiếng khóc vừa nhặt được quanh tôi

 
Hình như chưa phải là lúc
để ai đó vội treo lên thật cao
những chiếc lồng đèn đỏ ngoại lai
và dẻo miệng chu mỏ một thứ ngôn ngữ mới trên quê tôi
 
Họ cũng vừa cố thét vào những cái tai
hầu như đã chai điếc
đã lờn với những lời huấn dụ. Vào lúc nầy
bạn vẫn nói với tôi, chúng ta vẫn chưa hề thấy
 
ánh sáng cuối đường hầm.
Dù lũ dơi tanh hôi sáng nay vừa bay ra khỏi đường hầm
Có lúc như một lời khẳng định
chả mấy ai tin về một lối thoát vào lúc nầy
 
Nhưng hơn bao giờ hết tôi vẫn tin
Một niềm tin sắt đá
rằng bạo lực luôn ngông cuồng xây dựng bởi tham vọng rồ điên
chính tham vọng ấy một ngày tự khắc sẽ lật chúng đổ
 
Tôi tin tưởng như cố kềm giữ chiếc bánh lái của con thuyền trên biển
Khi cơn phong ba hung hiễm nhiều lần quật nghiêng ngã
Và chính tôi cũng vừa nhặt nhạnh
những tiếng khóc thật bi thương từ những người đã mất sạch.
 
Xin hãy khóc nữa đi
Vì chính tiếng khóc uất hận sẽ thôi làm lòng người vô cảm
Vì chính tiếng khóc uất hận sẽ khiến chân ta xung trận
Bóng dáng của tự do đang ló rạng phía chân trời...
 
 
 

Đóm lửa trên nhà rông

 
Bao lâu rồi
ta vẫn men theo vệt ốc sên
cợt nhả
với chiếc lưng gù thô kệch
 
Phía gốc cổ thụ
vẫn luôn mở cửa những ruột rà
hư niệm
con khỉ hoang miệt mài thổi sáo gọi bầy
 
Tiếng sâu cạ cựa
đạp cái kén khô tuột dần long lóc
điệu ru gì sao não nuột trên con mắt võng
đu đưa
 
Ai vừa chìa nửa mặt?
Chớ hòng hù gạt bướm ong
Những dấu răng sơn cước mãi đến giờ
vẫn mọc trên tiếng tù và khóc núm đất vọng thiên
 
Nhớ đất
Nhớ nước
Nhớ cái khe
Nhớ cái rừng
Nhớ cái núi
Hay nhớ cái bếp lửa nhà rông?
Mà rót giọng chi nẫu ruột
 
Nhớ thì nhớ
Chiều tối rồi
Vẫn phải cơi bếp lửa dục mê
Ngọn rực rần thiên chức
Phên giậu trống hoác gió lòn
Vằng vặc vầng trăng nhìn lén
 
Đôi thân trần cuộn quanh
Xiết giòn tan mẻ hồng hừng hực
Nụ chớm cơi nghiêng ngược
Vờn trái thiên đàng máu nén rân bầu bĩnh
Cho thật tròn trịa giai điệu phu thê...
 
 
 

Màu của những ngón tay

 
Con sóc thân quen ngoài vườn
vẫn thường đứng lại nhìn tôi
vẫn đặt cho tôi bao nhiêu là câu hỏi
Chưa chắc tôi đã trả lời được cả.
 
Mới hôm qua lúc thả những hạt ngũ cốc cho nó
Nó chẳng hề liếng thoắng với những hạt đang rơi
lại nhìn trân trân vào bàn tay tôi
khiến bắt phải để ý đến màu của những ngón tay mình
 
Khoảng da thịt luôn linh động ấy
sao có lúc chúng thật vô hồn
màu như những ngón tay ma
hay những đốt ngón phù thuỷ
 
Dăm ngón co, cố giấu biệt tháng ngày trác táng
Dăm đầu ngón cố búng vào ngụm khói nhả ra
như phế tích hoả hoạn của hai buồng phổi
những đầu ngón thếp vàng
 
Con sóc thân thương ngoài vườn
sáng nay nằm chết
dẫu cả đời nhanh như sóc vẫn chẳng trốn chạy kịp
cái chết
 
Vết cắn phập sâu trên lưng nó
máu đã tụ bầm
đôi mắt sao vẫn nhìn tôi trừng trừng
như vẫn thầm nhắc màu sắc trên những đốt ngón tay tôi…
 
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021