thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
những dòng bi thương I & II
 
 
 
Strasbourg - 1998
 
 

những dòng bi thương

 
cánh cửa đã mở
con đường đã mở
bạn cứ đi – đi cho thoả thích
đất nước nhiều lần đóng cửa
chúng ta ai nấy chân tay xích vào bàn viết
cúi nhìn máu rướm nhưng máu không chảy nổi
 
...
 
giờ thì bạn cứ đi
đi thong dong
chẳng cần phải rón rén
cứ để lại cho ta con đường có hàng sao
gió lộng
nắng hoe vàng
nhếch nhác trên tấm bạt che
quán cà phê
muôn thuở lộ thiên – mở ra trời trăm con mắt nhìn
thất lạc
trên chiếc bàn vuông gỗ tạp
đôi kính cận xô lệch chút nắng chiều
bài phi lộ bắt đầu
giữa những giọt cà phê đen đậm khổ đau
một phần tư thế kỷ đã trôi qua
 
đến nay đã hơn một phần tư thế kỷ
ta xích tuổi vào chân trời
như quanh ta
[giữa những đám cháy]
bọn người xích thời gian để vui chơi
 
ta tiếc những con đường
tiếc những hoa sao
quay trên bầu trời vô tội
nhưng ta sẽ không tiếc cuốn sách anh để lại
một kẻ qua đường ngày mai nhặt lên
sẽ nhận ra giữa những dòng chữ
không chỉ là hoa là lá
có cả những cánh chim
có sóng vỗ ghềnh đá
biển quê anh xanh đợi chờ
đỏ hoa ngày trở lại
 
sự kiên nhẫn có ngày
bắt đầu nở ra những hạt trai
thời gian không hiện hữu
chỉ là hiện tại kéo dài
là hiện tại thảm thương
như những bậc thang tối mù
ngày ngày anh lên xuống
như điếu thuốc canh cho giấc ngủ
bị từ chối
canh cho cuộc sống bị từ chối
cho sự hi sinh đi vào những miền đất lạ
quên cả mình giữa nắng gió
quê nhà
 
 
san jose 1.2007
 
 

những dòng bi thương II

 
nắng đã tắt bên này
nhưng bạn hãy nhìn kia, núi xanh
hãy còn ửng hồng màu phấn ấm
bên kia núi cũng có những quán nước
những con đường ngang dọc
                        hàng sao
ôi chúng ta đã chia sẻ biết bao
những vui buồn trên trái đất
bên kia núi cũng có người tấp nập qua lại
những gương mặt quen
âm bản là mặt kia của dương bản
thân thiết như hai dòng máu hợp lưu
núi bên kia cũng có những ngôi nhà
những ngôi nhà italic sóng sánh mái tôn
sóng lượn như biển quê anh
xô đẩy những đợt còi tàu
những đợt còi tàu sớm hôm giục giã
những mái tôn rỉ sét trên nền lam của trời
ngọn đèn vàng chắc chẳng phải thao thức
chờ đợi tiếng gõ cửa của đêm
anh em ta ở đó –
bạn bè
ai nấy đã thôi cong lưng
ôm lịch sử tái tạo trong cái bọc giấy báo
nhòe nhoẹt màu mực in
cõng thời gian chạy trối chết
 
thôi hãy cười vui như đã từng cười
hãy cười tươi
như đã từng cười
 
bạn cứ đi – không sao
ta đã quen rồi cái thời điên đảo
con người họp nhau nghiêm chỉnh
dám kiểm điểm cả ánh trăng
 
san jose 3.2007
 
 
---------------------
Phụ chú của Tiền Vệ:
Tấm hình ở đầu trang ghi lại một khoảnh khắc trên con sông đào ở Strasbourg năm 1998. Người tóc bạc, mặc bộ vest xám đậm, mang kính trắng, là Diễm Châu. Người đội mũ beret đen đứng bên cạnh là Hoàng Ngọc Biên. Hai người bạn già đang cùng nhìn dòng nước chảy...
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021