thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thiên bình | Tara

 

Thiên bình

 

Từ biệt tôi, người tan vào gió. Tôi ở lại nhận mặt đất khổ đau này làm quê hương.

Tôi sẽ nhớ về người mỗi lần nghe hương hoa thơm trong gió sớm. Và mỗi mùa hoa sẽ nhắc tôi về một miền trời hứa.

 

19/8/2016

 

 

Tara

 

Vào đêm mẹ mất, nơi chân trời có một vì sao đổi ngôi.

Người ta hay nói với nhau khi một người chết đi là một vì tinh tú tắt lụi. Thân xác mẹ rồi đây sẽ về trong đất, còn linh hồn mẹ nơi đâu sau đường sáng sao bay?

Tôi lên đường kiếm tìm linh hồn mẹ theo vệt linh quang. Đi qua rồi bỏ lại không biết bao nhiêu chân trời cũ, không biết bao nhiêu năm tháng tuổi đời, vẫn mang thân phận kẻ mồ côi.

Vào đêm tôi chết, thần thức lao vút lên bầu trời theo tiếng gọi của mẹ rồi hoá thành một vì sao. Tới khi đó, tôi mới hay ý nghĩa của sự tiếp nối và biết mình chưa bao giờ mất mẹ.

 

20/8/2016

 

 

------------

Đã đăng:

Tôi không ngủ vào ban đêm vì còn phải thức để làm công việc của mình. Tôi là kẻ chưng cất bóng tối. Ngồi thật im, lặng lẽ giấu mình trong đêm, tôi hít vào cơ thể những luồng bóng đêm đen đặc rồi vận khí giữ lại nơi đan điền, chờ cho bóng tối vón lại thành những tinh thể đen thẳm trong suốt... | Như một con trai, những nỗi đau của thân phận kết lại trong hắn thành ngọc quý. Thi thoảng, ngồi thật im trong đêm, hắn nhặt những viên ngọc từ trái tim mình ra để chế tác. Với đôi bàn tay khéo léo, hắn tạo hình những viên ngọc thành những tác phẩm đẹp... (...)
 
BA TRUYỆN CỰC NGẮN  (truyện / tuỳ bút) 
Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang khóc. Nước mắt nóng và mặn. Một kỷ băng hà đã qua... | Trên đầu mây trắng bay, dưới chân bụi mịt mù. Bỏ lại sau lưng bao nhiêu rừng thẳm, cánh đồng, làng mạc, đô thị, và những chân trời đã cũ; tôi cứ bước đi miệt mài như một dòng sông. Có lẽ kiếp trước tôi là một dòng sông?... | Từ những vết chém người đời tạo ra trên thân thể anh, sẹo không liền mà lại nhú lên những lưỡi dao. Vì thế, anh không dám lại gần con người... (...)

 


Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021