thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Nói trong vận hành ý thức sự giới hạn của lý trí
 
nói thời gian mù loà bẩm sinh nhưng có cánh là nguyên nhân chuyển động
của mọi vòng tròn đồng tâm
hạnh phúc được đái dầm dài hạn lên váy áo của kẻ khác & những giấc mơ luôn bị ám đỏ
nói những buổi rạng đông trên giới biên miền nhiệt đới gió mùa xám trong tẻ nhạt
là tự sủa vào mặt mình mà không tiếng vọng lại
 
làm sao thoát khỏi những ràng buộc hạn hẹp mắt nhìn khi bóng hình đã nằm lại mãi mãi
nó lưu dấu trên từng điểm quãng thời khắc chúng ta dừng chân
nó cáo giác sự chúng ta thèm muốn
bóng tối
sự khỏa lấp
chúng ta đã làm mọi cách để có mặt nhưng có mặt lại dành cho việc lãnh hội
những dấu hiệu của sự thất bại toàn cục
 
nói sự bay lên tất yếu
nói sự may mắn cần thiết để nhận mặt điểm chết nhưng chúng ta không còn ngụ lại dài lâu trong tầm công phá của ý nghĩ hóa ảo may mắn
chúng ta hô hấp nương trên quỹ đạo vận hành của lương tri khi lý trí kẹt chân
trong những vết nứt của vụ mùa khô hạn
nơi đó sức nóng tụ họp trong những đám cháy
 
cháy không báo trước
cháy tan hoang
cháy không dựng lên nổi một biển thông tin
khói của nó sậm sệt
di chứng để lại những vệt sẹo bóng nhỡn trong sọ não của chúng ta vĩnh viễn
 
những buổi sáng có cánh chỉ để chạy rong trên mặt hè phố
thấy sự ồn ả duyên dáng của bộn bề rác rưởi cùng khắp nên lòng buộc ngợi ca
về những sợi dây phơi
trên cao những cơn hưng phấn không còn bắt rễ trong hình ảnh
nó đi ra từ tiếng động & thấy
vật ngửa một người đàn bà bất kỳ rồi làm tình nồng nhiệt với ả là điều cần thiết nhưng
lưỡi thì ngọng ngịu quen thói
nói sự trì độn & lòng khiếp hãi đã ăn dần từ gót lên tới miệng
cái miệng xinh đẹp này sẽ tạo ra những con đường êm phẳng & trên đó
đầu gối làm nhiệm vụ đưa tất cả hội diện với vực thẳm
 
lời của một bàn chân cô độc nói
tận cùng của di động sự bất động dõi theo
tận cùng ánh sáng là khởi sự mở ra hốc miệng của bóng tối
tận cùng của tận cùng là lạm phát trí nhớ siêu vực trầm sự nhiễu tâm
hiệu ứng từ một vụ nổ thần kinh mà ngàn năm sau thanh âm của nó thoát thai vừa nghe thấy
cổ vật bị lấp vùi trong thâm u rừng già của bóng
một hôm mơ thấy mình thoát khỏi sự quên lãng chồng chất bằng cửa hẹp xộc xệch ngỏ suối
nó buông thõng trong nhịp trôi nhiễu xạ hân hoan của chữ
qua mạch ngầm phẳng lặng thác ghềnh dốc trở những nguy kịch
nó tự bóc vỏ & hoài thai trong dạng thể của tiếng
khởi đầu là gợn nhẹ thanh âm của những bọt khí
sau đến sự độc hiểm của tiếng hú gào tóe rách
để thoát khỏi sự huỷ diệt mầm móng trong tại nội nó đã nhai ngấu nghiến những thể phần thú vật còn mê ngủ thân mình bằng chính những chiếc răng bén nhọn trên ngoác miệng của lý trí
 
nói ánh sáng & hương vị trần gian vận hành theo tiết điệu mà tổng phổ hòa thành được phối dựng từ dưỡng chất bóng tối
qua rễ thân sần sùi nắng mưa qua cành lá
nó trổ một đóa hoa tuyệt luân ngay tại tâm điểm của sự yếu mềm
đất của hoa là tiếng nói đậu trên mặt vết thương chưa khép miệng
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021