thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Lặng lẽ
 
Lặng lẽ một mùa đông
Ai trốn cơn mưa phùn
Nhà vắng
Cafê – Một mình
Nghêu ngao hát
“Trời không mưa Em cũng lạy trời mưa”
Mùa đông ấy bắt đầu
Cây thông non rùng mình
Hoàng hôn lặng lẽ nhìn nhau.
 
Lặng lẽ tia nắng vàng
Gọi mùa xuân đến
Sương tan.
Cây sầu đông rủ lá
Gió giao mùa mơn nụ lộc
 
Lặng lẽ ra đi bỏ ngày xưa ở lại
Rồi . . . “Mai Em về nơi ấy có gì vui”
 
Lặng lẽ bãi cát vàng
Sóng đùa gót nhỏ
Nước cuốn mỗi ngày
Sao biển lại mồ côi
Giữa mùa hè đông người
Biển, gió, cát, sóng và con còng tinh nghịch
Vẫn bên nhau góp nhặt hình hài
Vẫn rất sợ một ngày vỡ vụn
Lời tự tình cũng hóa đá mà thôi.
 
Lặng lẽ một thời gian
Đến rồi đi
Mang dấu ấn của ba mùa theo đuổi
Ngọt ngào mong mỏi
Không một lời cho lần đầu và lần cuối
Mùa thu đeo mãi ngàn năm đợi
Lá rụng
 
Lặng lẽ một tình yêu
Cánh phượng hồng tươi tuổi ba mươi
Vin nhánh phượng cao
Em ngả nghiêng cười
Từng giọt nắng hoe vàng vung vãi
 
Giọt thương yêu hay giọt đắng trông chờ
Giọt ngọt ngào len như hương mật
Của đôi môi đắm đuối dại khờ
 
Lặng lẽ em ngồi đây
Lạnh cắt da
Và nỗi nhớ cháy lòng
Em hiu quạnh
Không gian buồn tím ngắt
Thổi qua hồn từng cơn gió mùa đông
Lặng lẽ một mình — em nhớ anh.
 
30/7/2008
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021