|
Diễn giải sông Hồng | Khuôn mặt ngày
|
|
Diễn giải sông Hồng Anh là quê hương của em
quê hương là nụ cười
quá trình sinh ra nụ cười là nơi chôn rau cắt rốn...
... chiều lang thang trên sông Hồng
em quỳ trước bơ vơ nhận lãnh vết cứa
quê hương xót xa
khi anh quay lưng lòng mắt sáng kéo theo những nông nỗi
trong mọi biến cố vô lý và hợp lý
em
hải đảo cô đơn bị rứt lìa khỏi thân thể đất nước
trơ gốc như những cột mốc trong cơn bão địa hình
và bóng mắt sông Hồng vẫn cay cay mùi bauxite
Lời ai điếu tôi
em nhỏ giọt nước mắt đời
anh – quê hương
những phản biện mục ruỗng mùi cháo Khổng
đạo đức – luân lý – quân thần
ơi những ảo ảnh khẽ khàng giả định
rơi vào bao ô rỗng thời gian
làm sao em vác nổi
anh như cổ vật mất đi tính lịch sử
em cố rướn mình chụp bắt các khả năng chưa tới
cố tái chế về một hiện thực mang những hy vọng
và âm vọng một loài Rùa phi thường đã ngàn năm nguy nga bên tháp nắng
Chợt nở nụ cười bất bình
nhưng cũng chợt nhận ra bản thân rồi sẽ chìm vào quên lãng
quên trong im lặng hoảng loạn
Nơi sàn diễn cuộc đời
anh là quê hương của em
và những ý niệm hoá hiện thực đang chết
bởi những định nghĩa và diễn giải sai lệch về anh
Khuôn mặt ngày Nhào nặn với bóng đêm
tấm gương bảy khuôn mặt
sâu hốc hác
bản năng tồn tại một thân xác
Cây đời bám rễ vào quá khứ ươm mầm
thân trườn hiện tại,
ngọn vươn tương lai
nước lửa là định mệnh
tình dịu dàng như nước, vô cảm như nước
khuôn mặt sóng mỗi ngày
yêu thương làm ta chết ngộp
bội bạc dựng xác chết đứng lên
Tình yêu nước mắt gào
bức vách linh hồn rưng rưng
gương mặt em ngại ngần ngã xuống
đêm lung linh bơi nhặt huyền thoại
hẳn không còn điều gì
vô thức sống
hắt hơi như bóng ma nhập lịm vào ký ức
ngủ mê trên văn bản
lê thê cuộc đời
----------------
Bấm vào đây để đọc tất cả những tác phẩm của Tóc Nguyệt đã đăng trên Tiền Vệ
|