thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Đêm và những khúc rời như thể...
 
không có gì dễ hơn làm một bài thơ
ngay cả bài thơ kỳ diệu
 
bạn lấy sợi dây thừng
buộc bài thơ vào đám mây
tự nó bay
cái đầu nó lủng lẳng
 
nó nheo nhìn
khi người ta đọc
và nát óc
 
giống như trò nhảy dây
khi nàng quay
và xoay sợi dây
quanh đầu bạn...
 
 
1.
 
nếu bạn muốn
cái mà bạn chưa bao giờ
 
thì bạn sẽ
làm thứ bạn chưa bao giờ dám
làm
 
 
2.
 
nàng mở miệng để kêu
báo động
 
những bóng ma ngôn ngữ
làm nàng lo lắng
nàng ghét, sự vô ích của im lặng
 
mùa đông lạnh
qua cửa sổ, con hải âu đã khóc
khi anh biến mất
trong một bài thơ
mà nàng ngỡ
là ánh nắng trên cửa sổ
 
nàng đối mặt với
rất nhiều người đàn ông
nhưng với anh
nàng chấp nhận những lời mê
ngủ
 
sau đó
hồn ma của anh
nằm trong bóng tối của bài
thơ, cứ ẩn nấp
trong nàng
một mối lo âu
miên man
dai dẳng...
 
 
3.
 
sau đêm mưa
thành phố vừa
bị bão, nàng lắng nghe bài hát
của một con ếch
nhút nhát
 
nàng nghĩ: chắc là con ếch hát
sau một đêm
làm tình
 
con ếch
như những người đàn ông
chỉ phăm phăm xong
rồi chạy, nàng ghét
 
nhưng, con ếch, nó hát
sau đêm mưa
con ếch
nó hát những điều
nó thích
 
như khi nó nhảy
mà nàng
không bao giờ chịu
chạy
theo...
 
 
4.
 
chúng ta sẽ rong chơi hai ngày
khi bắt đầu mùa xuân
 
ông thầy giáo sợ chúng ta ham chơi
ngày tết cứ lo làm mứt
nên đã cho nhiều bài tập môn Hoá
môn Toán
X + Y = Z
 
chúng ta không thể không đi
xe buýt đến ngọn đồi
thông reo theo cách riêng của nó
 
chúng ta đã ngủ
một giấc thật dài
ngay cả khi biết mình sẽ bị muộn
 
cuối cùng chúng ta đối mặt
với mớ bài tập của ổng
thật dễ dàng
vì không ai muốn chống lại
chúng ta trượt đi
nhanh như lúc chơi trò úp máng
nước
 
nhanh như
lúc nàng băng chiếc nhẫn
bằng một miếng bông mềm
khi lao vào
trận
đánh
suốt cả
đêm...
 
 
5.
 
chúng ta mang chiếc tủ lạnh
ra bãi cỏ
để có
các quả mận tươi non
 
đừng có nghĩ ai sẽ là nhà văn
những đứa trẻ con học đòi
cay đắng, cuộc tranh cãi chưa được giải quyết
chiếc túi màu nâu ai bỏ quên
những dòng chữ hình như tiếng Anh
chúng ta không hiểu
 
cũng có vẻ bí ẩn
như bây giờ chúng ta giấu mật khẩu của hộp thư
không như ngày xưa
chúng ta viết bí mật của nhau lên bao thuốc lá
 
như một vết nứt
rịn mồ hôi trên trán người
như thể cái gì
chúng ta ném ra
trong một màn thoát y
và múa
 
bãi cỏ
chiếc xe cút kít và tủ lạnh
bây giờ nhiều người nghĩ là của họ
cả khi trục giữa của nó
bị rỉ sét
 
cả khi ổ cắm
điện bị rút ra và lăn lóc bỏ
quên...
 
 
6.
 
có thể tháng chín
đã sang tháng mười
chúng ta nhìn đau đớn
đánh vần: anh, xờ anh xanh
màu xanh của lá
mờ dần mùa thu
 
vì mùa hè có nghĩa
chúng ta sẽ chờ nhau
đến tận thu vàng
 
như mắt nàng
nhìn
2 đêm
vừa sáng suốt
vừa hoang mang...
 
 
7.
 
những chữ cái a b c d bị mềm đi và ướt
nó thì thầm khi chạm vào
gối nệm của chúng ta
giấc ngủ lạnh và ẩm
ướt và mờ
như sau này
dấu vết còn vương lại và mơ
 
tha thiết
rên xiết, đến lần thứ ba
ai cũng nghĩ chúng ta
mệt lả
 
không biết chúng ta
đang nghe
tiếng chuông âm vang cả hai
tai, và một góc bị khép chặt
lại ba góc, nỗi đau như bốn bức
tường, ngưng lại đủ năm màu xám
 
làm cho nó nhờn ra khi chạm
vào đâu đó, trong khoảng cách
như pháo binh canh toạ độ
 
nó nói: chúng ta bị co thắt
và các con chữ nhắm mắt
lại: ê a ơ i e...
 
nó quấn chặt vòng tay
như ta ôm quả bóng
chạy hết một vòng sân
thực hiện cuộc độc thoại
em yêu anh
với bảng chữ cái của người mù, bằng các đầu ngón tay
tách ra từng nhịp
từng vần
 
nhưng chúng ta sẽ không
đặt ra câu hỏi: chúng ta còn phải
lau mái tóc ướt và chải
như con chữ đang rẽ dòng
người lính đang chảy máu
 
chữ nghĩa đã bị thương
nó nhỏ giọt
nhỏ giọt nhỏ giọt nhỏ giọt
ngưng tụ trên bốn bức tường
kiểm duyệt có năm màu
đá xám
 
cuối cùng
chúng ta không còn biết nói gì
nó chỉ
chịu chảy
nước nhờn, khi
ta chạm vào
 
đêm ấy trời đầy sao...
 
 
8.
 
trang giấy trắng bây giờ màu xám
vì bị mưa. nhưng nó chỉ nhớ
những chữ mây xanh
 
 
9.
 
chữ
nó làm nên tò mò
nhiều khi ảo tưởng
của mấy đứa trẻ
 
nó không ngờ
ngay cả mặt trời
trong ngôi mộ của mình
vẫn nằm nhìn
một người phụ nữ mặc áo choàng
phủ kín tận gót
vẫn mơ những kỷ niệm
nổ tung, dọc theo xương sống
 
như thể các con chữ
đã gặp nhau, lúc nàng nằm mộng
nó phát sáng trong khu vườn màu xanh
đổi thành
màu vàng của ngôi mộ
 
con chữ
như người
khi chết mới nằm phơi
rực rỡ
trong đất
 
và nàng biết
tôi,
tôi, tôi, tôi
tôi, tôi, tôi
tôi, chỉ là một người nói lắp
trong mùa đông vặn vẹo
xà lẹo
của nàng
 
như con chữ xuống hàng
nằm ngủ mà còn
mệt...
 
 
10.
 
không có gì dễ hơn làm một bài thơ
ngay cả bài thơ kỳ diệu
 
bạn lấy sợi dây thừng
buộc bài thơ vào đám mây
tự nó bay
cái đầu nó lủng lẳng
 
nó nheo nhìn
khi người ta đọc
và nát óc
 
giống như trò nhảy dây
khi nàng quay
và xoay sợi dây
quanh đầu bạn...
 
 
11.
 
bài hát
cho đến khi
những con sóng của nàng xô tôi
vào một tảng
đá, trên bờ biển
 
tôi mở
cuốn sách
ra, với ngón tay run rẩy
 
tôi đọc
và thấy
một mái tóc
cắt ngắn, như muốn tiết lộ
mọi bí mật
chỉ cho bờ
biển, nàng
và tảng đá
biết, mà thôi
 
rõ ràng
biển, tảng đá cũng như thế giới
đang lang thang
đứt hơi, tìm nàng
 
trong lúc nàng đang phơi
bộ đồ
bơi, khi
những con sóng của nàng
thôi hát...
 
 
 
12.
 
im lặng
thi hành
không khí lạnh
 
tôi đã nói với bạn: tôi là một bông hoa
một làn gió
chạm nhẹ vào mũi
 
tôi đã nói với bạn: bóng
tối là sự thừa thãi của tình yêu
chúng ta không nhớ
nó hơi nhỏ, và thấp thoáng
xâm phạm
chạm
vào
không có lý do
 
rõ ràng
bông hoa, héo
như lần bạn nhìn chằm chằm
vào con đom đóm trong một đêm
thơm như tháng Sáu
 
tôi đã nói với bạn: tôi
trống rỗng
không tiếng động
khi nấp phía sau một cái ôm
thật chặt
một cái nhìn hơi ấm, rơi vào
giấc ngủ
 
hy vọng khó lòng
vì chúng ta
lúc nào
cũng sợ
 
 
13.
 
tình yêu
nó sinh ra
trên những mái nhà
ngày nền cộng hòa
và thi sĩ trần dần
treo cờ
màu đỏ
 
nó được làm bằng sứ
hơi lạnh và dễ vỡ
khi bạn muốn dời đi
 
nó thích
một không gian nhỏ bé
và nó vẽ
bạn, trong một vòng tròn hữu hạn
 
nó khắc vào khuôn mặt bạn
một vết rạn
như sự xúc động
trầm trọng, không ai
dám
cười
cả trong đám cưới
 
nó trung thành
với những gì nó nghĩ
nó cũng nhìn thấy nước mắt
của bạn
 
tình yêu
nó hay lẻn chui vào bụng
nó thích thịt da
mới ra nông nỗi
 
vì nó thích đánh dấu các nạn nhân
nên nhiều người phải nằm dưới sân
và bốc hơi luôn ở đó
 
không phải tàn nhẫn
nó chỉ thêm vài nếp nhăn
trên gương
mặt
mẹ
 
nó, à quên bạn
quá chừng
sợ hãi, một trung tâm
một ngọn lửa
bạn tập kính thưa...
 
nó: bánh mì, im lặng, thù địch, đỉnh cao
có khi làm bạn hơi khó chịu
vì nhiều cái bạn không kịp hiểu
 
nó đặt vòng
nhưng bạn vẫn mang thai
và sinh nở, bây giờ
bạn vẫn còn đau và sợ
 
bạn thấy
yêu hay là không yêu
kiểu gì bạn cũng vỡ...
 
 
14.
 
tôi
đứng bên này sông
à không
đứng bên cửa sổ khách sạn
nhìn ra sông Hàn
 
một cái cây ánh sáng
đập lá vào kính cửa
như thể tôi là
bóng tối...
 
 
15.
 
rỗng
cái áo của tôi trống rỗng
a ha tôi nhìn vết nứt trên bụng
 
cái quần của tôi trống rỗng
a ha nàng cười như trôi vào mộng
 
cà-vạt của tôi treo trong không khí
ôi sự trống rỗng
siết cổ tôi
 
vẫn còn
nơi tôi cần trống rỗng
hoàn toàn trống rỗng
các dấu vết của tôi
nàng xoá
từng chút một
 
giờ đây tôi chỉ còn ngồi
hai mắt trống rỗng
đôi giày trống rỗng
hai chân trống rỗng
có vệt mồ hôi
mùi
tất chân và
báo cũ
 
cha ơi là mưa
nắng cũng như trưa
nhìn vào tôi
trống rỗng
 
 
16.
 
tôi đang lang thang
và tự hỏi
tại sao tôi
không để lại dấu chân người?
 
tôi đã đi theo ngày hôm qua
tôi sẽ đi theo tất cả các ngày sắp tới
tôi sẽ không nhìn lại
tôi sợ rằng
tôi không thấy cái bóng của
tôi...
 
- bạn có còn sống?
- bạn không còn là nhà thơ nữa rồi...
 
một gã say tự nhiên hỏi và
"vâng, vâng," tôi trả lời
một cách nhanh chóng
"vâng, vâng," tôi nhanh như
đôi giày há mõm
của nàng
có tội
lội qua sông
mới hai đêm
mà hỏng
 
 
17.
 
hầu như tôi đã bị ném ra khỏi chỗ ở của thơ
tôi, trong bốn bức tường bao vây
cảm hứng
 
tôi lên đường, bắt đầu
thoát ra khỏi tuyệt vọng
để quấy rối một nàng như ánh trăng
trên phố
 
tôi hiểu là rất khó
khi tôi muốn như vậy
nên tôi bậy
bạ ngón tay
của phép ẩn dụ
đụ mẹ bông hồng
 
tôi thậm chí còn không
muốn đầu hàng
tôi biết, người phụ nữ như nàng
chỉ sống với chồng
chứ không
làm thơ bậy bạ
 
tôi muốn thưa chuyện với Chúa
nhưng Ngài xa quá
nên tôi hét lên như bây giờ dân oan khiếu nại
nhưng như vậy tôi lại không phải
là Shakespeare
 
cuối cùng tôi chia
giọng nói của tôi
và sự bí ẩn của Shakespeare
cho gã lúc nào cũng ngồi bên nàng
như cái bóng
 
tôi
làm bóng của một cái bóng
nghe nàng thì thầm:
 
- nhóc con
những bài thơ vô nghĩa của con
cũng có thể là một giọt
cuộc sống, như tối hôm qua
nó đầy lên nên đã chảy thành dòng
sau khi con đã nốc xong
6 chai
bia sài gòn đỏ...
 
 
18.
 
nếu như đứa con trai
oan sai
đến chết
 
vậy có cần
nàng ghét hoặc yêu?
 
nàng có cần
mở phiên tòa
tuyên án
tử hình không?
 
 
19.
 
cánh hoa
như quần áo
của nàng trên cỏ
 
mùi hương của nó
vị cay đắng của khúc cua
khi ta đi ngang qua
linh hồn dưới hai bàn chân
ta, vẫn diễu hành trần truồng
trong mỗi buổi chiều
lâu
thật lâu
và sâu
thăm thẳm sương mù...
 
 
20.
 
khi anh tag hoa qua facebook của nàng
đôi môi của anh đang di chuyển
và xoay
lưỡi của nàng
nhẹ nhàng
nó kết thúc tốt đẹp
như bài thơ sau mỗi âm tiết
 
những suy nghĩ
phát điên như người ngớ ngẩn
như chim gõ kiến bị mắc kẹt bên trong ổ kiến
chúng ta đánh bại tất cả
chữ và hình ảnh
trong cùng một trận
giao hoan
 
hoa
như câu chuyện
cho đến khi môi của nàng bị sưng
tai của nàng tê cóng
mắt của nàng
và anh
cùng trôi vào bóng tối
thì thôi
nha...
 
 
21.
 
cô ấy là một cửa sổ
mở vào thiên đường
 
bàn tay nào
đã nhặt mảnh trời
khi nó rơi
xuống
đất...
 
 
22.
 
không thở như người cuối cùng
ở vào thời điểm cuối
 
khi chuông
ở tháp chuông đã lắng
khi cỏ kết tinh trên bãi cỏ
phản chiếu giọt sương
như ánh trăng trong im lặng
ánh sáng từ lần nhấp chuột
xanh mờ trên đầu giường
 
suy nghĩ của ngày không tồn tại
những ký ức trượt lên
như vải lụa ấm áp từ cái móc
nàng dùng treo quần áo
khi đi tắm
 
trong bóng tối của những khoảnh khắc
mệt mỏi rơi tự do
ý thức của sự không có gì, không có gì
sẽ so sánh với đêm cuối cùng của bạn
ở một ngôi làng
lãng mạn
dã man...
 
 
23.
 
đêm, chỉ là bên ngoài rơi xuống
tế nhị
như khi nàng trút cánh hoa
trên ngươi
 
có bao giờ tự hỏi
như thế nào, nàng đến?
 
nàng ngủ trong giường này
nằm tiếp theo những người kia
họ chia
nàng làm đôi
như sự kì lạ của ngôi
làng đó?
 
có bao giờ bạn nghĩ: các phản ứng chập chờn của ngọn nến
chớp lên rồi tắt
như bạn thức rồi ngủ?
 
con rắn của thành phố
đã trườn về làng
chui vào hang với nàng
bảy ngọn đồi âm vang
chỉ có bạn nghe tiếng chó kêu quen thuộc
 
bạn đã học cách yêu sự im lặng
xem các vết nứt căng ra trên đùi
cuộc đổ bộ mềm mại để tạo ra những đứa trẻ
sau này chỉ dám gửi vào bóng tối
 
ngôi làng ma?u nâu
du?ng đê vẽ các bức tranh màu nâu
không phải treo mà dường như làm tan chảy
bức tường, bạn hãy tưởng tượng
tất cả trẻ em của thế giới
được ra đời
với gã
sau chỉ 2 đêm...
 
 
24.
 
bạn đang trôi tuyệt vời trong giấc ngủ
và tự hỏi nó sẽ kết thúc thế nào?
các chuyến bay linh hồn
và hoàng hôn
ngày chúng ta cùng thức
 
một sa mạc của bóng tối
sự im lặng như cuộc hành trình
vào bên trong
bạn long lanh chuyển sang
một đống tro tàn
bạn vẫn nói là: lãng mạn
 
đôi khi bạn quên để nói
bạn đã yêu
cô ấy biết bao nhiêu...
 
 
25.
 
một đám mây màu trắng
hay màu đỏ?
xuất hiện ngày hôm qua
giữa hai đoá hoa đỗ quyên
khi cánh hoa lãng phí
rơi
lên trái đất
 
một phác thảo về màu sắc
những ngày trống rỗng. Một khung
vải trắng
như em
ngày vừa chớm nở
như đêm
vừa rơi mất dần
 
các dấu hiệu hư không
đám mây cũng cố mênh mông
bài thơ, và kết thúc của dòng
chữ không còn quay đầu
lại...
 
mãi mãi
 
 
26.
 
nàng tỉnh giấc nghe cánh cửa ọp ẹp
hoảng sợ với âm thanh kỳ lạ
và mùi hương
cũng lạ
 
nằm trên giường
nàng sợ hãi không dám nhìn ra cửa
dù chỉ là
ngoái đầu lại
 
sự ẩm ướt sợ hãi
tưởng tượng ma
cà rồng?
người sói?
quỷ râu xanh?
...
 
nàng kêu: "Ai đó?"
mẹ vẫn dặn và nàng vẫn nhớ
đọc thần chú như cơn gió
 
nhưng nó
con quái vật gầm gừ
cắn
và nuốt chửng nàng
 
để lại một vệt bình minh
trên chiếc giường
như máu...
 
 
27.
 
ánh mắt
kim loại sắc nhọn
nàng
móc những người đàn ông của mình
cả không phải của mình
cứ
treo
hết
cả
lên...
 
 
28.
 
có thể là một chút đau buồn
bạn có thể bị
đổ mồ hôi trộm
nôn mửa
 
bạn có thể tị nạn
nơi người đàn ông
đang ngủ
trong lồng
bên cạnh bạn
 
bạn chỉ nhận ra
ông không phải là ma cà rồng
ngôi làng của ông
có nhiều món ăn
sáng. Khá ngon
 
với một người con gái
ông không phải là con ma
nhưng bằng cách nào đó
ông vẫn có thể
xuyên qua
các cô con gái
từ nơi khác đến
 
bên trong
căn phòng đầy
quái vật
đang xem trận chung kết
cú sút của ông
làm nổ tung cả màn hình plasma
tinh thể lỏng...
 
 
29.
 
bạn sẽ hít lấy hơi thở của nàng
khi nàng hét lên
 
nàng để lại vết lưỡi trên làn da của bạn
bạn tin rằng bạn có thể
chứa đựng
chế ngự
làm dịu
nàng...
 
mỗi khi nàng tấn công
bạn
lãng mạn từ cửa sau
như
một băng đạn...
 
 
30.
 
tháng Chín
ánh nắng mặt trời
biển mưa
áo mưa mặc
một mạng nhện...
 
 
31.
 
mặt trăng
rơi vào ao
lóng lánh trang sức ngày xưa
nàng hay đeo đi học
 
con cá chép há miệng đớp
mặt trăng
và đôi mắt của đám mây
 
mặt nước nở hoa
khi ai ném vào
mấy ông sao sáng
 
trong nếp gấp hơi nhăn mặt của ông trời
mọi thứ đang trơ nên tối thêm
một tí, chúng biến mất với những con dơi
treo ngược trên rèm lá
 
sau cùng, làm chậm, nở hoa
nàng
cơ thể nàng
trở thành mặt trăng và con cá chép
cho cái ao...
 
 
32.
 
ngọn tháp bao la của bụi xa xôi
khó khăn hơn so với bầu trời
bị hút hết chân không
còn bụi
 
từ đỉnh núi cao như cái sừng
bị cắm trong những tình huống khó xử
dường như
nàng trôi trong bóng tối
 
đẩy và xoáy
bởi gió và mặt trời
bạn bị sốc bởi tất cả các con sóng
có thể, hình dạng của chúng chỉ được xác định
khi cái sừng uốn cong
trên đầu và trong trái tim của bạn
 
nó ẩn
giấu một mơ hồ
nơi con sóng và những ngôi sao bắt đầu
uốn lượn
giao thoa
với nhau
ngủ
 
 
33.
 
chúng ta thà trốn
trong bóng tối của phòng tắm hơi
như đêm qua bạn nói: i love you
và chúng ta quan hệ đối tác chiến lược
 
không như bây giờ
nằm đây
cả ngày Chủ nhật tẻ nhạt
bạn chỉ nói: im đi, con chim, mày đừng hót nữa
hoặc: anh đói không? chúc anh ngủ ngon
 
ôi chao những lời sáo rỗng
làm chúng ta đói
rã họng...
 
 
34.
 
sinh ra trong ánh sáng đầu tiên
của mùa xuân
 
nó đổi màu
vào những ngày ấm áp
trong mùa hè
xanh xanh
 
rực rỡ
những khoảnh khắc
mùa thu
 
nó cố gượng lại
như một ràng buộc
trong bóng tối
lạnh
đầy lo lắng
mùa đông...
 
 
35.
 
đôi khi
bạn cần một cái gì đó
để viết
và một cái gì đó
để nói
cũng không có gì sâu sắc
một niềm vui nhẹ nhàng
 
như màu vàng
nắng hôm nay hơi nhạt
 
như nàng
mới sáng đã nhắn tin...
 
 
36.
 
lụa
và màn sương màu nâu
xoáy vào nhau
tạo thành lớp kem
màu vàng nhung
mềm mại
và mịn
cùng với
nàng
như một tinh thể
sáng chói
trên một sàn diễn
không chỉ thời trang
mà ngập
trong sự cám dỗ
 
tội lỗi, tội lỗi...
có tội lội qua sông
hết tội
 
 
37.
 
những con quỷ phía dưới cầu vượt
trên đường về lại ngôi làng
tiếng la hét của những con chồn
như tiếng rít của lốp xe thắng gấp
 
nó gặm nhấm
sự háo danh của đám muỗi, bước chân
của nó có màu xanh lá cây, cỏ dại
nảy mầm qua các trụ cầu bê-tông
nơi mọi người vẫn đến đái và
xả rác
 
nó cảnh báo mọi người
bằng tiếng chuông đồng hồ gõ suốt đêm
bíng boong
tiếng kêu của một con chồn
cứ nằm kề bên chiếc gối màu nâu của mọi
người, sau cuộc chơi rã rượi
 
sáng ra mưa
rơi vào đầu tôi
những viên đá
trò chơi vỡ đầu
 
ngôi làng
nơi lông đuôi chồn mọc dài ra
như nòng nọc
 
nó gieo tinh trùng
ra bốn phương trời
tơi bời
rất nhiều trò huyền thoại sáng tạo
 
như những trò bay cao
mà nó vẫn bịa ra
và nhát ma
con nít...
 
 
38.
 
chàng vẽ
nỗi buồn
bằng phấn màu lúc 3 giờ sáng
 
đàn ông
nước mắt
chàng rơi
dòng sông
tưởng cạn
đã lâu
lắm rồi...
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021