|
hướng dẫn cách đi vào ngôi nhà chính mình
|
|
trút bỏ cái-có-gì-đó: nô lệ gù lưng
bao chất ngất thời gian vai mang vác nặng — để ở hiên ngoài
(một thoáng chợt nhẹ tênh với nụ cười đưa đẩy...)
cởi đôi giày định kiến bụi lấm để lên tấm thảm chùi chân
treo chiếc mũ tư tưởng phân biệt mùi người lên cái giá gỗ ở cạnh cửa
máng chiếc áo khoác máu me kỳ thị chảy ròng lên cái tay vịn
trước ban-công — mặt trời sẽ thanh tẩy...
khi đi vào ngôi nhà chính mình — mọi cửa nẻo hang động đá khép — mở ra
để tự do thoảng gió và không khí lùa vào
và chúng ta không mang theo gì cả
không bản sắc thấp hèn cao quý khác biệt
cái-không-là-gì-cả
là chỗ đứng trang nghiêm đầu tiên phá vỡ tư bề tường vách miếu đền tự huyễn
cái-không-là-gì-cả
là chỗ đứng sau cùng — mở banh tầm nhìn rộng ra muôn hướng
nâng ngôi nhà tâm hồn nhân loại lên một tầng cao mới
phóng khoáng độ lượng và bao dung hơn
trên bề mặt trái đất đó đây vẫn bộn bề những dấu hỏi dấu than
?????????????????????????? !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
mỗi vụn mảnh xé lòng ngổn ngang – có lịch sử bi thảm của nó hằn vết
đã đến lúc sợi khói
phải học cách bốc hơi — bay lên và tan hoà vào không
vươn mình cao lên từ cái thế giới ‘có-cái-gì-đó’ máu me nhầy nhụa bùn lấm
và mỗi hạt muối sẽ thực hành chắt lọc tinh khiết chính mình
tái hiện lại viễn tượng linh hồn sương nắng thăng hoa cao viễn.
06.2013
----------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Lê Văn Tài đã đăng trên Tiền Vệ
|