|
Ðá
|
|
Trắng dần phố cỏ
ánh sáng chém đều da thịt bốc khói
gió uốn màu cuối cong
từ ngôn nghĩa ngữ lớp hàng la nhanh giữa biển
tay với tay
vài đôi đen khịt
khua trên vải
lời kỳ quặc vấp ngang cửa ngõ
bỏ lại vườn mưa ươm dậy máu
tách ra mảnh vụn đầu
tuôn trào vòng nô sao xanh biếc
Ðốt sạch trong tôi mỏi mòn
hòn sỏi đặt trên đá phẳng/nghiêng
năm tháng nằm với nắm
tuột luốt vào đêm tay cổ xoay lắc mòn nhẵn
tách đổ
giấy bút ngoài hiên nuốt chữ
ngã, rượn ráng môi hôn thềm mắt
hoa trôi đêm
trăng chết giấc ngã quỵ
xoáy hút chỗ ngồi thành trì vỡ tan nơi lỗ chim
tiếng chát đập bửa bổ cỗ xe ngoài nắng
đàn kiến bò quanh nắp giếng
trào sâu
Ngồi đốt khói ngậm câm trên biển
đếm đều tiếng khóc đục khoét đồng
cánh loang lổ
|