|
Chúng tôi vẫn hồn nhiên | Ngày qua ở đây
|
|
Chúng tôi vẫn hồn nhiên ... ngửa
ngửa mặt [đeo kiếng đen
sống thở hít hệt bồ đề đạt ma]
- đấy [cái tôi] phải xác định thế!
trước giờ chơi chữ kiểu
chụp giật [chơi chạy] lừa
lừa
cầm cố chữ này thế chấp chữ kia
có cái cột sống để ngồi
cho thẳng lại chất cơ man nào chữ
tuyền chữ què
- cụt
gẫy gọng [ngô ngọng] có biết đâu
đời người vốn ngắn / đời chữ
đời đời
... thì
sẵn tay tôi vuốt má
nàng xoay ngang hỏi “... ủa!
- sao nay tử tế?”
phát động lòng mới nghĩ: một ngày
thử relax
chả đi đâu
đừng đụng gì [đến
- chữ
chẳng hạn] tự tại ở mọi điều
theo đúng nghĩa độc lập tự do!
... liền mặt đối mặt nàng
bứt
bỏ thời cuộc [kiếng đen] ra khỏi
tôi
môi
- miệng
đan vào từng lóng tay tôi
nói qua hơi thở ấm
nồng
thực dịu dàng: “... hãy thả lỏng
hãy mở đầu mình
hạnh phúc ngay đây ngay
giây
khắc
hiện tiền này ta đương sống [còn]
- ông tướng ơi!”
Ngày qua ở đây nói gì
cũng không bằng mắt thấy
- tai nghe
tôi sống nơi đây
... ngày ngày
có đôi tình nhân
người đàn ông [đã có quốc tịch mỹ] tên nam le van
người đàn bà [chưa có quốc tịch] tên trương thị mai
- ngồi trên hè
hỏi: “sao không trên phòng?”
đáp: “phòng nào cũng ma đầy!”
hỏi: “đêm ngủ được?”
đáp: “chập chờn”
hỏi: “sống sao?”
đáp: “dật dờ”
hỏi: “vậy có muốn về việt nam?”
đáp: “không bao giờ”
hỏi: “tại sao?”
đáp: “ở đây [dẫu sao] chả ai hạch hỏi
... sách nhiễu
được hưởng phúc lợi... còn ở việt nam
- bộ đui hả mậy?”
-------------
Bấm vào đây để đọc tất cả tác phẩm của Vương Ngọc Minh đã đăng trên Tiền Vệ
|