thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ba tình khúc cho một bóng mờ
 

1. Tiếng chuông

 
Không biết tiếng chuông đến từ đâu,
Anh diễn dịch buổi chiều rung động hai bàn tay bị gãy ngón trỏ,
Giá như có thể trích dẫn chính mình,
Cho một siêu văn bản vô nghĩa.
 
Tiếng chuông vỡ trên mặt đường chuỗi vọng âm cay đắng,
Những vũng sáng giả dối của một thời không tình thương,
Nụ cười sau lớp kính màu làm nhoè nỗi đau thể xác,
Khi em đi khuất tầm nhìn.
 
Trên lưới chiều chỉ còn một con cá nhỏ,
Quẫy trong tiếng chuông,
Anh ném chiếc neo cuối cùng vào dấu chân em,
Nơi sóng âm đang dần tắt …
 
 

2. Chiếc CD xước

 
Bản Mantra của Stockhausen quay ngược cuộc đời nhốn nháo em chuốt đen hàng mi dài từ đầu phố đến cuối phố hoàng hôn Sài Gòn bập bùng còi xe lửa chạy qua cổng số 6 nền chuyên chính tàn bạo của ruồi ký ức bê tông cốt thép đã phân rã trong cô đơn các buổi chiều không biết làm gì cho hết cơn tâm thần chủng tộc em đừng tin những lời năn nỉ biết làm sao trám lỗ hổng siêu hình để mặc dòng kinh nguyệt lửa đốt cháy cổ họng đêm sẽ đẫm gió biển tràn qua ô cửa sổ mở vào một trí nhớ đẫm máu và chân dung em nhìn nghiêng dù sao cũng đã cho anh bài học vỡ lòng về cơn thương cảm theo điệu bolero cùng mớ ngữ pháp ngạt thở này khi chui vào địa đạo sám hối đốm sáng duy nhất là điếu thuốc lá cháy vĩnh hằng trên đôi môi tím ngắt của kẻ bị giảo hình ngã xuống ngã xuống …
 
 

3. Bài bi ca khác

 
Nước chảy lặng lờ vào vùng thẫm tối. Chỉ còn vệt trắng mờ ảo của con thuyền giấy tưởng đã buông mái chèo trên trời. Không có cánh hồng nào. Không có hạt sao hôm nào. Con thuyền chỉ chở im lặng và rải vệt im lặng ấy theo dấu hấp hối của ánh sáng.
 
Mặt bàn quán cà phê cũng thẫm tối. Chiếc khăn trải bàn trắng đã co lại khi nhận ra giọt ướt vừa rơi xuống không phải là nước mắt mà chỉ là sương chiều vô cảm.
 
Mở lòng thuyền giấy đẫm giấc mơ sơ sinh cho tất cả những nỗi buồn đổ ra bàn. Đếm từng giây trôi qua. Đồng hồ đập trong ngực. Không thể quay mặt trước những hạt hối hận lấp lánh. Không phải là một lần. Cũng không phải là lần chót. Như một tiếng vang rơi nhanh trong không gian cong.
 
Nước đã đông cứng cùng bóng đêm. Em đã trào ra ngoài miệng ly theo bọt cà phê vừa làm cháy một lỗ thủng trên mặt khăn rồi tàn lụi giữa hai tay.
 
Chiều đã hết và nước đã cạn. Em đừng trở lại.
 
(21/4/2006)
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021