thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Vấn thuốc điếu
 
Tôi vấn một điếu thuốc – hiệu con Cọp
Trong lúc hồi chuông mảnh khảnh lần những hạt chót
Đã mười sáu năm tôi sống ở đây
Và mỗi lần nghe thấy hồi chuông tôi vẫn thường vấn một điếu thuốc
Có nhiều khi tôi vấn thuốc nhưng không đốt
Cũng nhiều khi không có thuốc tôi vẫn vấn
Bởi lòng vọng cho nên mỗi khi có hồi chuông
Là lại có một điếu thuốc vấn…
 
Tôi không thể làm gì khác
Tôi cần điếu thuốc như người ta cần tràng hạt
Tôi cần vấn thuốc như người ta cần lần tràng hạt
Cũng như khi người ta lần hạt đôi khi tôi không biết mình vấn thuốc để làm gì
Nhưng thường ra thì
Tôi vấn thuốc để quên đi hình ảnh đôi vợ chồng kia
Chống cuốc nghỉ tay cúi đầu thầm thĩ
Giữa cánh đồng trống không mới vừa cày ải
Để quên đi khuôn mặt âu lo
Của một người bạn không buồn đăng lính khi chiến tranh bước vào thời kỳ «theo đuổi nóng»
(Người ta đã nghe tiếng «tặc tặc» ở đâu đây hay tiếng lựu đạn nổ cả trên trang báo)
Để quên đi mười bốn chặng đường thập tự của người và của mình
 
Ôi hồi chuông giữa buồi trưa rét mướt hay nóng bức
Đã cho tôi cái cảm giác buồn buồn của vấn thuốc
Ôi cái cảm tưởng xoay tròn những gì thật sự không tròn
Của cuộc đời chuỗi hạt!
 
trích Mười bài ở Paris và những mảnh rời
(Lộ-trấn: nxb Trình Bầy, 1999)

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021