thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Chiều điên thằng bạn lịch sử
 
[1]
 
một bức thư gửi vào im lặng
những chiếc bình đựng thai nhi
tôi nhớ là vậy
trong buổi chiều mẹ dắt tôi vào bảo tàng
mẹ mặc chiếc áo màu cánh sen
tôi thì áo trắng quần xanh và khăn quàng đỏ
 
mẹ bảo rằng họ lớn hơn tôi vài tuổi
theo những thông tin ghi trong miếng giấy dán trên thành bình
tôi không quan tâm chuyện này
vì lúc ấy tôi bận nghĩ họ phải đẻ ra như thế nào bằng nắp bình
mười người thì phải
hàng bình xếp dài theo trật tự lớn trước nhỏ sau
một kiểu xếp hàng trong quân đội
ôm chùm rốn nằm co ro mắt nhắm
 
lúc ấy tôi rất sợ
đám chuột rúc rích dưới cống ngầm
và dưới gầm tủ chưng cất những chiếc bình
tôi nghĩ đến cảnh bầy chuột ăn họ
và họ cố ôm chùm nhau kéo lại
cuộc giằng co cho đến lúc họ nằm trọn trong bụng chuột
 
và hai mươi năm sau
tôi không thấy họ trong những chiếc bình
mặc dù dãy bình vẫn xếp ngay ngắn
trong câu chuyện rượu của lão cán bộ điên hưu non
nồng nặc cơn ứ hơi hèm cơm nếp
lão nói rằng không có thứ gì làm cho lão khoái chí bằng ăn một cái thai
nhất là những bào thai lịch sử
và sau đó ăn nốt những con chuột
lão cười rũ rượi
tôi thấy họ bám vào tóc lão
những chùm thai non vướng vào tóc rối và cố chạy thoát khỏi tiếng cười lão đại cán điên
 
 
[2]
 
thằng bạn thời đi học
vào thăm tôi lúc mười hai giờ đêm
hắn kêu gào thảm thiết ngoài cửa
mẹ tôi rất sợ vi tiếng kêu của hắn
hắn bảo tôi mở cửa và đi câu cá với hắn
 
đã nhiều lần như vậy thành quen
nhưng mấy con chó thì không ưa cái mùi của hắn
nên sủa nhặng xị làm lịch sử nhảy cà tưng
hắn tự gọi mình là lịch sử
tao làm nên lịch sử
nhiều lần hắn đứng giữa trưa sông cạn câu cá
dòng nước thì chảy miệt mài
hắn câu có lưỡi câu đường hoàng
nhưng không móc con mồi trên ấy
tôi bảo hắn về nhà kẻo nắng
hắn mắng tôi một tràng tiếng kinh
 
sao mày ngu thế
vậy mà bày đặt làm thơ đọc sách
uổng quá đi
tao cần đéo gì móc mồi
móc mồi câu là kiểu tư bản
bọn tư bản chỉ biết câu những con cá béo và chiên xù hoặc kho mặn
tao thì nhân từ và ghét bọn tư bản
tao yêu lịch sử
cần đéo gì móc mồi
vì tao đang sống trong đất nước xã hội chủ nghĩa muôn năm
sao mặt mày thộn ra thế
đơn giản thôi mà
tao câu số phận con cá
nên tao đéo cần móc mồi đâu mì ơi!!!
 
 
[3]
 
cần gì phải chạy cho xa
ném một trái cà vào ngục ngồi chơi
không giàu cũng lượm ba rơi
mười năm bóc lịch đã đời thầy tu
 
đó là triết lý của thằng bạn câu cá
hắn cố gắng được vào tù
nhưng người ta lại ném hắn vào bệnh viện tâm thần
hắn kêu gào đòi rượu
và đòi ăn cái bào thai của lão cán bộ hưu non
nhưng bị từ chối vì lão không còn khả năng thụ thai
hắn đành ăn tạm cơm nguội với mắm cà
và cố gắng viết ra những trang lịch sử
ngao ngao mùi mắm cà
trong giấc mơ hắn đã sinh ra
từ chiếc bình trong phòng bảo tàng được xếp hàng tưởng niệm chiến tranh thần thánh
 
hắn rủ tôi đi câu
thật lâu
giữa dòng sông sâu
buổi trưa nắng quá
làm sao câu được số phận con cá
khi chúng đang khóc đầy sông
và tiếng khóc làm nứt nẻ cánh đồng
và lũ cá trốn vào mây tím
chúng mang theo dòng sông tội nghiệp
tôi và thằng bạn lịch sử đứng cạn khô…
 
 
 
 
-----------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021