thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Nỗi thổn thức đã rêu | Bên ngoài ô cửa khuya
 

Nỗi thổn thức đã rêu

 
Tôi dễ dàng nhận ra gương mặt của gió
bên ngoài những xào xạc rung cây
Những ánh nhìn mơn xanh gọi đòi
trong chung chạ tiếng khóc.
 
Đã khuya lắm rồi
Tôi nhớ đã nói cùng em thôi đừng khóc
Tự mình đã trói gô những xung động
khi chúng cố trỗi dậy quá mẫn cảm
 
Cơn mưa cuối cùng cũng đã lớn như trút
Những giao hưởng nhão nhoét
trợt trơn bùn đỏ
Người vùng chạy ra khỏi khói. Những gương mặt cháy nám.
 
Ta vẫn cố bấu víu vào nhau
Trên những ngón tay chừng như quá rã rời
Chỉ những tiếng kêu khản đau xé lòng
Đùm đậu nhau...
 
 
 

Bên ngoài ô cửa khuya

 
Đêm khều lá
Gió trăn trở gió
Sương mù đẫm lối cỏ
Sũng lạnh vai người tình
 
Đôi mắt khép hờ
Những đụn khói lam khen khét nắng
Cánh bướm
Vẫn cánh bướm mướt rượt hé lẳng lơ thật khẽ
 
Cửa thiên đường chưa bao giờ cài
Mụ mặt tôi
Giữa lòng đêm mặn ngải trầm
Cơn khát đói mèo hoang ướt sũng
 
Em phong phanh ôm ghì cọc nhọn
Nương thuyền qua từng con sóng dữ
Lá vẫn rơi chẳng đủ che tấm thân trần trắng tinh tuyền
Mà che nữa làm gì hở em?
 
Ta miết những sợi tơ mịn mượt
Đẩy dạt thuyền về bến mê chẳng biết tự khi nào
Neo đậu chi xác bướm đã rã rời
Hương mật trút đầy em tận cùng ngày điên dại
 
Dẫu không một cánh gió
Mà bướm vẫn bay đầy mộng...
 
 
 
 
-------------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021