thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Varieties of a story | Biến thể của một câu chuyện
 
 
Ảnh quảng cáo của “Later the same evening”,
vở opera một màn lấy cảm hứng từ năm bức tranh của Edward Hopper.
 
 
Thơ là một cách nhìn đời.
Cả cuộc đời, thật ra, chỉ là một câu chuyện dài dường như bất tận.
Tất cả những gì các nhà thơ hay nhà văn viết ra
đều chỉ là những mảnh biến thể của của câu chuyện dài ấy.
 
Phan Quỳnh Trâm
 
- Tặng anh Hoàng Ngọc-Tuấn, nhân sinh nhật của anh.
 

Varieties of a story

 
Everyone now knows how to find the meaning of life within himself.[1]
I am an invisible man.[2]
I am a sick man… I am a spiteful man. I am an unpleasant man. I think my liver is diseased.[3]
My suffering left me sad and gloomy.[4]
In a sense, I am Jacob Horner.[5]
Call me Ishmael.[6]
For a long time, I went to bed early.[7]
All this happened, more or less.[8]
I had the story, bit by bit, from various people, and, as generally happens in such cases,
each time it was a different story.[9]
A story has no beginning or end; arbitrarily one chooses that moment of experience from which
to look back or from which to look ahead.[10]
In the beginning, God created the heavens and the earth.[11]
Mama died today. Or yesterday maybe, I don’t know.[12]
Happy families are all alike; every unhappy family is unhappy in its own way.[13]
In my younger and more vulnerable years my father gave me some advice that
I've been turning over in my mind ever since.[14]
Of all the things that drive men to sea, the most common disaster,
I've come to learn, is women.[15]
It was love at first sight.[16]
Lolita, light of my life, fire of my loins. My sin, my soul.[17]
(The moment one learns English, complications set in).[18]
It was a pleasure to burn.[19]
Bang! Bang! Bang! Bang! Four shots ripped into my groin and
I was off on the greatest adventure of my life![20]
You better not never tell nobody but God.[21]
A screaming comes across the sky.[22]
For a man of his age, fifty-two, divorced, he has, to his mind,
solved the problem of sex rather well.[23]
 
Time is not a line but a dimension, like the dimensions of space.[24]
Where now? Who now? When now?[25]
 
This is the saddest story I have ever heard.[26]
 
 

Biến thể của một câu chuyện

 
Giờ đây tất cả mọi người đều biết cách tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời từ bên trong chính mình.[1]
Tôi là một người vô hình.[2]
Tôi là một kẻ bệnh hoạn... Tôi là một tên hằn học. Tôi là một đứa khó ưa. Tôi nghĩ tôi bị bệnh gan.[3]
Sự chịu đựng làm tôi buồn rầu và u ám.[4]
Trong một nghĩa nào đó, tôi là Jacob Horner.[5]
Hãy gọi tôi là Ishmel.[6]
Suốt một thời gian dài, tôi đã đi ngủ sớm.[7]
Không nhiều thì ít, tất cả những chuyện này đều đã xảy ra.[8]
Tôi biết câu chuyện, từng chút từng chút, từ nhiều người khác nhau, và,
như cái điều thường xảy ra trong những trường hợp như thế,
mỗi lần câu chuyện mỗi khác.[9]
Câu chuyện không đầu không đuôi; người ta mơ hồ chọn cái thời điểm kinh nghiệm để từ đó
nhìn lại hay hướng về phía trước.[10]
Từ khởi thuỷ, Đức Chúa Trời tạo ra thiên đàng và trái đất.[11]
Mẹ đã chết hôm nay. Hay cũng có thể là hôm qua, tôi chả biết..[12]
Mọi gia đình hạnh phúc đều giống nhau; mỗi gia đình bất hạnh lại bất hạnh theo một cách riêng.[13]
Khi tôi còn trẻ dại, bố tôi đã cho tôi một lời khuyên
khiến tôi nghĩ ngợi mãi cho đến giờ.[14]
Trong tất cả những điều đưa đẩy bọn đàn ông ra biển, tai hoạ phổ biến nhất,
mà tôi biết được, là đàn bà.[15]
Đó là tiếng sét ái tình.[16]
Lolita, ánh sáng đời tôi, lửa dục tôi. Tội lỗi tôi, tâm hồn tôi.[17]
(Thời điểm người ta học tiếng Anh, mọi thứ bắt đầu rối rắm.[18]
Thật sướng khi đốt cháy.[19]
Bang! Bang! Bang! Bang! Bốn phát súng xé toạc háng tôi
và tôi bắt đầu cuộc phiêu lưu vĩ đại nhất của đời tôi![20]
Bạn đừng kể cho ai nghe trừ Thượng Đế.[21]
Một tiếng thét thấu trời.[22]
Đối với một người đàn ông ở tuổi hắn, năm mươi hai, ly dị, hắn đã, theo ý hắn,
giải quyết vấn đề sinh lý khá ổn thoả.[23]
 
Thời gian không phải là một đường thẳng, mà là một chiều, như các chiều của không gian.[24]
Ở đâu bây giờ? Ai bây giờ? Khi nào bây giờ?[25]
 
Đó là câu chuyện buồn thảm nhất mà tôi từng được nghe.[26]
_________________________
Chú thích:
Tất cả các câu trên đều được lấy từ các cuốn:

[1]The Sirens of Titan - Kurt Vonnegut

[2]The Invisible Man - Ralph Ellison

[3]Notes from Underground - Fyodor Dostoevsky

[4] Life of Pi - Yann Martel

[5]The End of the Road - John Barth

[6]Moby-Dick - Herman Melville

[7]Swann's Way - Marcel Proust

[8]Slaughterhouse-Five - Kurt Vonnegut

[9]Ethan Frome - Edith Wharton

[10]The End of the Affair - Graham Greene

[11]The Holy Bible, “Genesis”

[12]The Stranger - Albert Camus

[13]Anna Karenina - Leo Tolstoy

[14]The Great Gatsby - F. Scott Fitzgerald

[15]Middle Passage - Charles Johnson

[16]Catch-22 - Joseph Heller

[17]Lolita - Vladimir Nabokov

[18]Chromos - Felipe Alfau

[19]Fahrenheit 451 - Ray Bradbury

[20]Sleep Till Noon - Max Shulman

[21]The Color Purple - Alice Walker

[22]Gravity's Rainbow - Thomas Pynchon

[23]Disgrace - J. M. Coetzee

[24]Cat's Eye - Margaret Atwood

[25]The Unnamable - Samuel Beckett

[26]The Good Soldier - Ford Madox Ford

 
 
 
 
-------------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021