thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
đêm nhân gian trừng mắt, đèn chong
 
thoạt tiên, như tia chớp
một con muỗi (bé tí) đã chui vào trong mùng chúng ta:
nó ca bài ca chiến thuật du kích, cắc bùm — hit and run.
đêm nhân gian trừng mắt, đèn chong, làm cuộc săn lùng...
(chiếc quạt giấy te tua, nhầu nhĩ — đánh mầy mà lại đau tao!)
 
khi hiện thực đỏ lòm
cơn mưa máu nhầy nhụa đã rơi vào đất nước chúng ta:
hơn tám mươi năm sấm rền, mây đen giăng khắp nẻo, và
một bầy muỗi đỉnh cao trí tuệ (đông như tro trấu, kiến cỏ)
chúng kêu đòi
                             cơn lũ máu
                                                   tràn về mọi nẻo phố thị, làng quê...
 
hãy nhìn xem các góc xó lịch sử, bầy muỗi lũng sâu trí trá đã làm gì đi!
 
khi hiện thực bất an đã phủ trùm lên giấc mơ của mẹ
bên chiếc nôi của em, con búp-bê nhựa nửa ngủ nửa thức,
nửa kinh động nửa sợ hãi... bởi nỗi ám của loài hút máu tanh:
chúng vô tư cắn nát thịt da sông núi / người / biển / trời.
một cái giá xứ sở chiếc mền rách, méo mó dị hình nầy phải trả:
hồng cầu nguyên sơ thuần khiết, mạch nòi giống đã cạn nguồn.
 
đêm trắng nhân gian đèn chong, thức thao
và ngày dài sột soạt, vết thương cào xước...
có bao độc tố phi nhân thấm lạm dưới vết cắn mận đỏ?
chao ôi! mụt nhọt lở loét — không có thuốc chữa.
 
khi triệu triệu tâm hồn châu chấu chuồn chuồn nằm bệnh,
tôi túm hỏi một cành dược thảo:
                                                 phương thuốc chữa duy nhất là gì?
toạc móng heo, cành cỏ nói: giản dị thôi
cái chế độ rác thối tha (sản sinh muỗi mòng) kia — phải biến mất!
 
01.2013
 
 
 
 
----------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021