thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Ao chuôm tự h(tr)ào | Thức giấc trong tư thế cụt đuôi... | Khi thời gian lên tiếng gọi
 

Ao chuôm tự h(tr)ào

 
hoa bèo tẩn mẩn tần mần ngồi đếm thiên đường ký ức dân gian
có bao tiết tấu đong đầy ao chuôm khúc nhạc guồng xe nước?
có bao âm bậc eo thon gánh gạch bát tràng xây hồ bán nguyệt
có bao lung linh trăng khỏa sóng hội nàng rửa chân
có bao xao động phím móng tay gương trời đáy nước chìm lặn
có bao nhịp điệu lông mày buông câu thủng mang cá chép
có bao tình tang ối a tự h(tr)ào ca dao “ta về ta tắm”
có bao tình tình “ao ta...” bắc cầu giải yếm hội chàng sang chơi
 
tôi tẩn mẩn tần mần ngồi đếm thiên đàng ký ức bèo hoa
có bao phong khí (bùn) đen đậm đặc tiếng hát ốc nhồi
bay ra từ cành gai chanh bồng bưởi
có bao đọt đục bình ngập ngụa tình húng nhủi húng cay húng đắng
có bao ao đọng nhiên hương khản giọng hoà âm mùi hoa cứt lợn 
có bao cào cào chiêm chiếp sâu bọ cánh mũi phập phồng
có bao kèn lá mơ thét gào điệu ru thìa là nức nở...
có bao trái bần chua me cỏ dại mọc hoang cánh đồng rạ
có bao nấm rơm không mặc quần ngoi lên từ lịch sử tróc đất
có bao vỗ trống sao vua thức lo đêm chó mực sủa trăng gào gió
có bao ộp oạp ếch nhái th(x)ương nòng nọc đứt đuôi
có bao cá bống thệ “chết-cho-ao-chuôm” nghìn đời lũ vịt bầu
khoắng khuơ trong đục
có bao nhiêu có bao nhiêu có bao nhiêu
 
khi nhạc tố “bùn” và “châu chấu” dâng cao ngập đầu cây tre cột mốc
triều
cạn đáy
là ao chuôm ca khúc khải hoàn
cá bống kèo vùi ngược đầu trong cát
 
chim bói cá
chờ
mỏi mắt     hắt bóng điêu khắc sa thạch.
01.06
 
 
 

Thức giấc trong tư thế cụt đuôi...

 
khi nỗi lo âu va chạm thớt gỗ
dao mổ bò mài gin gít...   buốt xương
tiếng rống hành âm
giọt mỡ trong máu sôi ùng ục
và dàn đồng ca của những sợi gân cuối cùng
đối diện trước cái chết        thẳng căng
 
cây búa già nua run bắn ngã khuỵu xuống mặt sàn
gã đồ tể lau khô tưởi tanh máu đọng
tạp dề truyền đời chế độ xả thịt cởi ra máng lên móc áo
im lặng tuyệt đối       bao trùm 
 
đàn bò thức giấc cụt đuôi. mất sừng... vượt thoát nhà tể sinh
ôm khối xương lồi chạy thục mạng ra mé sông
vục đầu
chiêu
ngụm nước mát man rợ
trước: thực hành nghi lễ lạy tạ ơn trời đất
sau: ngửi quanh vùng khí hậu ẩm ướt rêu cỏ bò tơ
lạc thú nghếch mõm cười...
 
mảnh vàng óng –  trăng cong sừng gãy
ai ném tù và giữa đêm sâu
các tổ phụ núi đồi đã ngàn lần bước xuống bình nguyên 
hoá thân eo vịnh biển xa lắc
(nếu được) học thuyết khiếm khuyết triệu năm tìm vết
chiếc đuôi sao chổi thất tán
hoá thân rụng mảnh bên ngoài tinh cầu nhân gian
và thở hồn vào những thẳm vực lóng đốt xương da đứt lìa...
những giọt máu khô lạnh...
trả lại sự sống về với thân xác vũ trụ
 
sự nhạy cảm của bầy dao mổ bò mòn nhẵn
mở mắt
hỏi tạp dề:
 
“còn chăng hy vọng tính người
phập phồng bên trong lớp áo khoác?”
01.06
 
 
 

Khi thời gian lên tiếng gọi

 
chữ nhểu giọt
không còn chữ – để nhểu giọt
mồ hôi nhểu giọt
không còn mồ hôi – để nhểu giọt
máu nhểu giọt
không còn máu – để nhểu giọt
 
những biển những sông mặt trời cạn kiệt
hy vọng khô chết
ý chí khô chết
ái tình khô chết
sự sống lăn lóc phế thải
 
ai đã vắt thơ ra nước?
trái dừa khô tiềm thức không còn một nhểu giọt
                                              ta. đồng hồ cát
 
đèn cù suy lý bận rộn đến không còn một hơi thở
quặng vỉa lời tắt?
                                  ta. thời gian lên tiếng gọi
 
đóng dấu sắt nung vào trán hoàng hôn vĩnh cửu
và mỗi phút giây qua.
bình minh ngày mới.
 
ai đã ngồi gãi háng và giết thời gian giọt tí tách?...
 
tờ lịch rụng
thốt:                   
                               con người!
01.06
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021