thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
Thơ off and on
 
khoảnh khắc đ(s)áng (đồng tiền bát) g(t)ạo vuột ngoài tay. con gà què ăn quẩn cối-xay-phận-người, tắt nứng, hậm hực: “chúng ta không thể ngừng truy tìm thủ phạm một mặt trời bạo lực cau có, những chớp sấm quyền uy thịnh nộ, bè lũ cơn giông và mây đen mật thám giăng khắp các ngõ ngách đời thường ngăn chận nguồn thi hứng!”
 
11.45 pm, bản tin giờ chót (đọc chậm): “trên dốc đứng, khuất sau tiếng còi tu huýt và chiếc găng tay đại diện quyền lực che ngang, một bóng quạ đen tuột dốc bánh lăn mang theo kẻ lạ mặt. chiếc mặt nạ đen bí mật xuyên tường vách, búng nhảy một tia chớp lửa cười (kèm theo nụ hôn vấy máu gửi vào thoảng gió)”
 
11 pm, tin dự báo thời tiết nhai lại như miếng giẻ rách: “ngày chủ nhật mặt trời tân cổ điển khó đăm đăm — một tờ lịch cồ điển tái điệp lác đác cơn mưa rào và gió bấc nhẹ. ngày thứ hai ngoài khơi lãng mạn biển động mù, gió to sóng lớn — một phiên bản con chuồn chuồn rụng cánh chết chìm giữa ao bèo giây muống và mất xác trong bụng chủ nghĩa hiện thực”
 
giờ O, trong bóng tối một gã cuồng cơn ngồi lảm nhảm trút tâm thần vào vết nứt lỗ tai tường vách: “họng thế giới liên lỉ bỏng rát, giọt thời gian dao cắt liên lỉ rơi, vết thương thịt da đồng loại máu liên lỉ chảy — một thế vì của triệu triệu tiết tấu âm giọng côn trùng nỉ non từ trong tiền kiếp nỗi đau người. chiếc dương cầm trí nhớ bồng bênh nơi bạt ngàn tiếng chim kỷ niệm, gọi về mười phương xuân hạ hoà âm — bản sao của ngàn bản sao ngày mai ký ức ly hợp bi tráng khác. đám mây làng cháy đi qua toan tính ngụ lại trên đường chân trời — phó bản của triệu ngấn nước sa mù hoá thạch chới với giữa tầng không xa thẳm, bốc hơi... hiện thực quả táo từ cội nguồn Adam chín rụng, huyệt lấp — một khái niệm trừu tượng lúng liếng... ngoài tay, quả xanh vô hình không nắm bắt sờ thấy cầm giữ”
 
đêm tĩnh lặng. tự tính gió nhị nguyên xôn xao, nói lời câm...
 
lỗ tai hình phễu của biển rỗng rang, hư-không-tiếng-sóng-vỗ-đàn chờ đón... dung tích buồn đầu ngón tay sông hồ không có lấy một lấp lánh giọt sao khuya đong đếm tự tình. thơ-người (đôi khi) “off and on” chạm mạch với những niềm nhớ tiếc vu vơ.
 
10.07
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021