thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
bà mẹ việt rỗng thân
 
đêm nay em là cô dâu của xứ sở nướng mọi những chàng trai, đất nước ngựa voi đá phủ phục tuyệt đối sẽ là chú rể . . . thay vì em đến thẩm mỹ viện, làm da làm mặt làm tóc, đầu tóc ổ quạ rối bời em cần chải mượt uốn quăn gợn sóng bồng bềnh, môi em sứt cần ghép môi, mắt lé xệ em cần sửa mắt lộn mí gắn hàng mi chớp giật cong cong, mũi tẹt lẹm cằm em độn cao cao, để làm gì, để cho ai, không cho ai cả, chức năng con gái là làm đẹp cho đời sống, có thế thôi, vậy mà chúng lại bôi bùn trát trấu làm tồi tệ dung nhan em ngày thường vốn có . . . đêm nay xứ sở nướng than những con đực em là cô dâu, đất nước ngựa voi đá khúm núm hoàn hảo sẽ là chú rể, thay vì em đến ngã 5 ngã 7 hạnh phúc thênh thang để mua sắm trang phục tình yêu, tậu chiếc nhẫn văn chương 5 ly, giày dép nghệ thuật rộng thoải mái, góp phần cởi trói những đốt xương chân ngày thường bó hẹp trong ngục tù khốn khó, để làm gì, không làm gì cả, chức năng đàn bà: làm đẹp cho đời sống, có thế thôi . . . đêm nay em là cô dâu độc sáng của việt nam, thay vì em hân hoan trong tiếng (xe đại) pháo nổ rộn ràng, trăm họ ngựa voi đổ nát rước kiệu hoa, hắn: gã tình già sở khanh nổi máu sân si dị hợm từ truyền thống vươn dài tay bạch tuộc bóp vú giàu đẹp, sờ mó từng vuông cõi bờ phì nhiêu, dòm ngó khắp giang sơn mông ngực em đẫy đà, hắn và những người anh em của hắn một lũ tồng ngồng, chúng vây hãm tình dục và lọ-lem-em-nơi-ẩn-náu-sau-cùng-chiếc-váy-gia-tài-mẹ, chưa hết – chúng còn cắn xé đôi chân trường (túc, chim) sa rời khỏi thân thể em – chúng chặt đôi tay, rứt lìa móng son hồng hoàng (cá lặn), có đau lắm cũng phải nhét giẻ rách bịt mồm lại, chúng không cho em cái quyền vùng vẫy rên la . . . đêm ngàn năm, bà đã là mẹ việt nam, dài đêm chao ôi bao ngậm đắng, một rừng tre trúc siêu thực gù lưng khum cúi nghìn đời chưa nguôi, giờ đây phải nuốt cay trước thảm cảnh đầm đìa loang máu, toà thiên nhiên trường (túc, chim) sa gãy lìa cùng nỗi đau của những chiếc trâm cài nam quan, lược giắt bản giốc, ngoại biên lơi lỏng giải yếm đào . . . rồi một ngày nào đó không xa, bà sẽ rụng hết những đốt xương tàn, chỉ còn một bóng ma: RỖNG THÂN, không ai biết được, nếu có biết đôi môi (cửa nhà) niêm phong cũng không được nói, đôi sắn khoai với lẽ sinh tồn giản dị: “thờ ơ hoàn hảo” là bảo tồn mạng sống; bởi, cây dùi cui xứ sở tôi lớn hơn tiếng nói, lựu đạn khói và chiếc còng số tám lớn hơn sự thật
 
cũng đêm nay, ở bắc phương, bà mẹ nó . . . mập ú và trắng bệch như con mụ tú bà ngồi đếm sự phồn vinh trương nở trên nỗi bất hạnh của kẻ khác.
 
01.08
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021