thơ | truyện / tuỳ bút | phỏng vấn | tiểu thuyết | tiểu luận / nhận định | thư toà soạn | tư tưởng | kịch bản văn học | ý kiến độc giả | sổ tay | thảo luận | ký sự / tường thuật | tư liệu / biên khảo | thông báo |
văn học
ngày lễ
 
tới đời tôi mấy chú bảo an không còn
nhưng đời bà già tôi (cho đến khi gần chết!)
hễ nhắc tới bà luôn miệng: “ờ ờ
mấy chú bảo an đẹp làm sao, chả gì ông già bây
xuất thân cũng bảo an”
 
trưa hôm qua - chỉ chừng khoảnh khắc
trí nhớ không dưng lọt hẳn vào hư vô
tôi không nhớ mình đang ở đây - ở đâu? chừng biết chắc
đang còn ở thành phố san francisco
quả thực vậy - tôi đã sống ở đây
dài hơn thời gian sống nơi chôn nhau cắt rốn
 
phải tự nhấc mình khỏi cơn mê - chập chờn
ảo ảnh
hãy còn đuổi đeo
 
quả - tôi không thể nhớ một cách tỉ mỉ đã thấy
- nói
những gì trong cơn mê...
 
cố bám ảo ảnh lần tới cuối đường rãnh của kí ức
thấy - một thân - ngồi
đầu đội trắng heo may
 
tôi có hỏi anh duy thanh: “à! thời anh sống
trách nhiệm của các chú bảo an
gồm việc gì?” anh đáp: “để coi nào! họ chả làm gì
 
ông hồ một mặt củng cố chính quyền mới
ngoài bắc
một mặt ông ta chỉ thị cho đám tay em đang lẩn trốn trong nam
chỉnh đốn hàng ngũ - đợi - đón một đám tay em khác
do đích thân ông ta tuyển lựa gửi vào
 
và thì - bảo an
họ chả làm gì...”
 
buổi trưa tôi vào vườn hồng
còn trơ mỗi đoá hoa hồng tàn - chụp lấy
bỏ ngoài tai lời mùa thu (ngày mới vừa đi đã tối xuống)
tôi kẹp hai miếng phó-mát rẻ tiền vào hai lát bánh mì cắt
mỗi người mỗi phận
 
không chút thủ đoạn - tạ ơn nước mỹ cưu mang
tôi vỗ đầu các chú sóc - “chả gì” bà già tôi bảo “hồi đó các chú bảo an ưa vo đầu
cho kẹo lũ con nít!”
...
 
 
 
-------------
 
 

Các hoạ phẩm sử dụng trên trang này được sự cho phép của các hoạ sĩ đã tham gia trên trang Tiền Vệ

Bản quyền Tiền Vệ © 2002 - 2021