|
Ơ này, thời gian | Trong bệnh viện tâm thần | Thiền xứ | Đi lễ chùa | Vô đề (2)
|
|
Ơ này, thời gian Sẽ đến lúc
Ta bận tâm về người
Như bận tâm
Khi cài cửa bấm khoá
Nhưng bây giờ thì chưa
Và rồi đến lúc
Người bận tâm về ta
Đứa con hoang
Người trót sinh nở
Nhưng bây giờ thì chưa
Không đâu, không đâu
Người đào huyệt mả
Chôn tiếng khóc của ta
Chôn tiếng cười của ta
Chôn hơi hướng của ta mà
Ta biết đấy
Người biết đấy
Nhưng bây giờ thì chưa.
Oh, Time
The time will come
When I’ll be anxious about you
The way I’m anxious
When I shut and lock the door
But not now
The time will come
When you’ll be anxious about me
The abandoned child
You bore by chance
But not now
Not now, not yet
You dig a grave
To bury my cries
To bury my laughter
To bury my fragrance
I know that
You know that
But not now
Trong bệnh viện tâm thần Buổi sáng, bác sĩ lại khám bệnh
Buổi tối, ngủ bằng thuốc an thần
Mọi người đều rất yên tâm
Khi thấy tôi không còn khả năng đập phá
Đào tạo một bác sĩ
Có giản đơn đâu
Còn những vỉ thuốc hiệu nghiệm kia
Tính bằng ngoại tệ
Tôi bật cười – căn bệnh này tốn phí đến thế
Càng ái ngại cho những người chuyên cần
phục dịch vây quanh...
Tôi sẽ khỏi bệnh
Lại dịu dàng hát bên chiếc khung thêu ngày ấy
Không cần bác sĩ
Không cần những viên thuốc đắt tiền
Chỉ cần đôi bàn tay nào run rẩy mang đến
Một nhành hoa dại thôi!
In the Mental Hospital
Morning, examined again
Evening, antiseptic sleep
Everyone relaxes
I can no longer destroy anything
To train a doctor
Is rather hard
and all these useful pills
priced in foreign currency
I burst into laughter--how dear this sickness
My pity is for those slaving so hard around me
I will be cured
And croon gently by the embroidery frame
As in the past
Without need of doctors
Without need of pricey pills
Only trembling hands that pass me
A wild flower!
Thiền xứ Vòm trời có một lỗ thủng
Thiền quang rơi xuống
Phật đài trên cao
Em quy y giữa toà tam bảo
Ngoài kia ai thỉnh chuông
Em
trong lòng gõ mõ
Nam mô
Nam mô
Tiếng côn trùng vẫy gọi
Nam mô
Nam mô
Từ lỗ thủng thiên đường.
Dhyana land
An opening in the canopy of the sky
The light of meditation falls through
A Buddhist altar on high
She becomes a nun amidst the sanctuary
of Three Treasures
Outside someone strikes the bell
Inside her heart the wooden fish is beaten
Namo
Namo
The insects call
Namo
Namo
From the opening to heaven
Đi lễ chùa
Năm người đàn bà cùng ngồi trên xe ngựa
Tay khư khư ôm đầy vật tế lễ
Người thứ nhất thở dài:
- Tội nghiệp nhất người đàn bà không chồng
Người thứ hai chép miệng :
- Vô phúc nhất người đàn bà không con
Người thứ ba cười buông :
- Bất hạnh nhất người đàn bà không khóc nổi
trước mặt chồng
Người thứ tư điềm đạm :
- Tuyệt vọng nhất người đàn bà không cười được
khi thấy con
Người thứ năm :
- Mô phật!
Lão xà ích giật dây cương
Roi quất
Tung bụi đường.
Going to Pray in the Pagoda
Five women sit in the horse cart
Offerings clutched tightly in their hands
The first sighs:
-The poorest is the husbandless woman
The second smacks her lips:
-The most ill-fated is the childless woman
The third snorts with laughter:
-The unhappiest is the woman unable to weep
before her husband
The fourth is calm:
-The most desperate is the woman
who can’t smile when she sees her child
The fifth:
-O Lord Buddha!
The ancient cart driver yanks the reins
And cracks his whip
Dust billows on the road
Vô đề (2) Con thiêu thân lao thẳng vào trang viết
Tìm luồng sáng ở kẽ chữ chân câu?
Phu khuân chữ cứ băn khoăn đoạn kêt
Không kết nổi vì nỗi băn khoăn
Những ngón tay theo thói quen
miết miết lên trang giấy
Con thiêu thân
chết
bởi thói quen
rất bình thường của ngón tay.
Untitled (2)
The may-fly zooms to the writing paper
Searching out the light between words
and sentences
The one bearing those words puzzles out
the denouement
That is kept from him by his puzzling
His finger press down on the paper
Out of habit
The may-fly is dead
from the custom of those fingers
------------------
Năm bài trên trích từ tập thơ song ngữ Luồng sáng ở kẽ chữ chân câu - The Light Between, thơ Dư Thị Hoàn, do Hồ Anh Thái & Wayne Karlin tuyển chọn và dịch. [chưa xuất bản]
|